Những năm qua, cô thành công trong sự nghiệp, xung quanh cũng đàn ông đến , nhưng ai ở lâu dài, mấy năm gần đây cô phá thai hai , khiến cô sợ rằng sẽ thể trở thành .
Bất giác đầu, cô tự hỏi sai từ đầu .
Người xưa , phận định, của ai thì thuộc về đó, giành lấy cũng kéo dài , bởi vì dù đó cũng là đàn ông giành , thời gian trộm .
Người phụ nữ thở dài một tiếng, cảm thấy nên đủ, dù cuộc sống so với kiếp tẻ nhạt, cô đủ vốn .
Kiếp , cô sống một đời vô vị, ở thôn làng nhỏ đó, kiếp cô thành công trong sự nghiệp, lẽ, đến lúc đủ.
Hình ảnh Thẩm Đường hạnh phúc dần phai mờ trong đầu, cô bước hướng về cổng lớn.
Mỗi đều cuộc sống của , vì ghen tị với khác, hãy sống cho hiện tại.
---
Bên , Thẩm Đường dẫn hai đứa nhỏ về nhà, năm lái xe đưa họ vòng qua nhà họ Thẩm một chuyến. Thẩm Đường mang quà mua đến cho cha già, nán trò chuyện với họ một lúc khi rời khỏi nhà họ Thẩm, trở về khu nhà của .
Nửa giờ , chiếc xe ô tô khu nhà.
Chờ đến khi xe dừng hẳn, Thẩm Đường dẫn theo hai đứa nhỏ nhà, đến nhà thì ông cụ gọi .
Thẩm Đường các con quanh ông nội, trông thật thoải mái vui vẻ. Sau hai ngày về nhà, cô cần nhanh chóng lên lầu tắm rửa.
Lên lầu, mở cửa phòng, Thẩm Đường đóng cửa .
Cô giơ tay, từng ngón tay trắng nõn cởi từng chiếc nút áo từ xuống, lộ xương quai xanh tinh tế và dáng vẻ quyến rũ.
khi Thẩm Đường cởi chiếc nút thứ ba, cô bỗng cảm thấy điều gì đó , đột ngột ngẩng đầu lên.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-336.html.]
Nhìn thấy bóng dáng cao gầy dựa cửa phòng tắm, mặt Thẩm Đường mỉm theo phản xạ, khoe nụ ngọt ngào với má lúm đồng tiền.
"Anh về khi nào ? Sao gọi điện cho em?" Thẩm Đường nhẹ nhàng hỏi.
"Vừa về, đang định tắm, ngờ chúng tâm linh giao cảm. Em , thấy tiếng em ." Cố Thịnh nhướng mày, gửi ánh mắt tinh nghịch về phía Thẩm Đường: "Vợ , thử tắm chung ?"
Thẩm Đường đàn ông mặt, lên tiếng.
Ôi, đàn ông , càng ngày càng cách tán tỉnh khác.
"Đến đây, vợ yêu, hai tháng về, chắc là em nhớ lắm." Cố Thịnh bước tới, vòng tay ôm lấy vợ hai tháng xa cách.
"Xí, cố đồng Cố càng ngày càng hổ." Thẩm Đường nhẹ nhàng trách móc.
Cố Thịnh chút hổ, tiếp tục ôm chặt lấy vợ .
Mặt mũi là cái gì, ăn ?
Chắc chắn quan trọng bằng vợ yêu thơm tho mềm mại, vợ cần gì quan tâm đến mặt mũi.
Cố Thịnh cúi đầu, hít một sâu cổ vợ, mùi thơm nhẹ nhàng cô khiến ngọn lửa trong hai tháng dồn nén thể kiềm chế nữa.
"Đã hai ngày em tắm , cứ ngửi mãi ?" Thẩm Đường né tránh, chỉ một chút, nhưng nhanh đó Cố Thịnh kéo trở .
"Vợ ơi, em lúc nào cũng thơm tho, nhớ em."
"Xì, lưu manh, nhớ em ở hả?"
"Anh nhớ em ở , em cảm nhận ?" Cố Thịnh hổ mà hỏi , ngay đó kéo vợ phòng tắm.