Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 307

Cập nhật lúc: 2024-12-31 15:19:25
Lượt xem: 87

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đường Đường, em đừng như thế, em sẽ khiến nhịn mất.’ Đến lúc đó đôi môi thật sự chỉ sưng đỏ như thôi .

Nghĩ đến nụ hôn hung ác như sói của đàn ông, Thẩm Đường vô thức mấp máy môi, đến khi cảm thấy cánh môi nhói nhói, Thẩm Đường sợ hãi nữa.

Đau, với sức lực của đàn ông như thể nuốt chửng cô .

Hơn nữa, cô còn bây giờ đôi môi của trông như thế nào, nhỡ thấy, thật sự là hổ c.h.ế.t mà.

Buổi chiều Thẩm Đường còn tiết học, vì Cố Thịnh đưa cô trở về đại học Bắc Kinh mới rời .

DTV

Bạn gái còn bận rộn hơn cả , Cố Thịnh cảm thấy bất lực.

Cố Thịnh rời khỏi đại học Bắc Kinh, khi đang lái xe trở về khu nhà tập thể thì nhận một cuộc điện thoại, đầu bên hẹn Cố Thịnh tụ tập, chiều nay Cố Thịnh ở cùng bạn gái nên khi cúp điện thoại chuyển tay lái, chiếc xe đổi hướng.

Lúc Cố Thịnh tới thì một đám đang đợi , khi thấy Cố Thịnh, bọn họ lập tức bắt tay nóng dày.

Mấy trai tụ họp cùng , nào là uống rượu, đánh bài, nhưng trong phòng thật sự một cô gái nào, tất cả đều Cố Thịnh thích khí lành mạnh nên hiếm khi cả đám đều thành thật.

Cố Thịnh lái xe tới, định khi kết thúc thì sẽ lái xe tới đón bạn gái tan học, vì Cố Thịnh sẽ uống rượu, bàn đánh bài, đôi tay thành thục cầm bài, đôi môi mỏng ngậm một điếu thuốc châm lửa.

“Ôi trời, xem hôm nay khá may mắn đó, đôi tám, các đánh tiếp ?”

“Ha ha, đôi tám mà đánh? Cậu đang nghĩ cái quái gì thế hả? đôi J.” Người bên cạnh ném một đôi J , đồng thời còn quên khích hai câu.

Sau đó đến lượt Cố Thịnh, Cố Thịnh ngậm điếu thuốc trong miệng nên mơ hồ : “Đôi A!”

“Trời, đôi A , tiếp tiếp, Cố lợi hại đấy!”

“Ha ha ha, đôi A cũng cần, Cố nha, thấy chỉ mỗi đôi A đúng ?” Sau đó còn liếc cơ n.g.ự.c cuồn cuộn của Cố Thịnh.

“Ha ha ha, văn minh , kiềm chế chút nào!”

“Ôi trời, ở đây chỉ mỗi đàm thanh nhiên là chúng , sợ cái gì chứ.”

“Chậc chậc chậc, sợ, bản lĩnh thì về nhà dùng cái lưỡi với vợ , xem vợ dùng giày đánh m.ô.n.g ?” Có trêu chọc.

Cố Thịnh ngậm lấy điếu thuốc, nhạo một tiếng, đó lười phát biểu lời trầm giọng : “ bao lớn các cần quan tâm.”

“Ôi trời, Cố chuyện cũng phóng khoáng quá đấy, ghê thật.”

“Ha ha ha, chú cảnh sát ở đây lưu manh!”

“Thôi cút , vẫn còn bé lắm, hiểu các gì hết.”

“Bé hả?” Có thoáng qua đũng quần của , đó nhếch miệng lớn : “ là bạn nhỏ thật!”

“Mẹ nó, cút !” Người lập tức đáp trả .

Sau khi cãi một hồi, bàn cờ cũng kết thúc vài ván bài, cuộc chuyện vẫn tiếp tục chủ đề chuyển sang những cô gái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-307.html.]

Mặc dù mấy trai ở đây đều hơn hai mươi tuổi, nhưng kết hôn thì mới chỉ ba , còn là đều là độc .

Nói đến chủ đề , một nhóm trai tráng tùy tiện về cách theo đuổi các cô gái.

“Muốn theo đuổi bạn gái thì bỏ mặt mũi xuống, mặt dày, chỉ cần vẻ ngoài quá thì con gái đều thể thấy nét của chúng , các đúng ?”

thế!”

“Chính xác, câu lý!”

“Vậy thì tiếp tục, thử xem con gái thích cái gì, nhưng con gái đôi khi là tùy tiện, tùy ý, cái gì cũng , thật sự hiểu khái niệm nà nghĩa gì?” Có đặt vấn đề.

“Cái gì tùy tiện, tùy ý, cái gì cũng , ngay khi đáp thì cũng là lúc kiểm tra EQ cửa , một vài thói quen, sở thích nhỏ của đối phương, đó chọn một điều mà nghĩ là cô sẽ hài lòng, chọn đúng thì thể thoát khỏi cuộc sống độc , chọn sai thì còn cơ hội nữa.”

“Ngoài , con gái thường thích những điều bất ngờ nho nhỏ, nhưng lãng mạn, thỉnh thoảng đồi bại một chút cũng là lựa chọn , hiểu ?”

Tuy ngoài mặt Cố Thịnh trông thèm để ý một chút nào, mắt vẫn chằm chằm lá bài trong tay , nhưng Cố Thịnh đang lắng nghiêm túc đến nhường nào, nếu lỗ tai thể dựng thẳng thì lẽ tai của Cố Thịnh sẽ thẳng đến trần nhà mất.

Cố Thịnh vẻ lạnh lùng bình tĩnh nhưng thầm lời khuyên.

Có lẽ dùng tới thì .

Khụ khụ, nhưng mà Cố Thịnh vẫn cần giữ thể diện, vì , tuyệt đối thể để lấy bút ghi .

Khi buổi tụ họp kết thúc thì gần bốn giờ năm mươi, sáu giờ Thẩm Đường mới về nhà, Cố Thịnh chạy đến đúng lúc.

Cố Thịnh lái xe đến trưởng cổng trường đại học Bắc Kinh, , Cố Thịnh xem, cánh tay khoác lên cửa sổ xe, khuỷu tay duỗi ngoài, một tay khác thì cầm một điếu t.h.u.ố.c lá châm lửa, khói thuốc dần tan , trong khí thoang thoảng mùi thuốc lá.

Khoảng sáu giờ mười phút, Thẩm Đường , Cố Thịnh đón cô tới một nơi nào đó để cùng ăn tối, nhân lúc đó cũng ôm cô gái hôn vài , chín giờ tối mới chở Thẩm Đường về nhà của cô.

Thẩm Đường xuống xe, cô ở ven đường.

Cố Thịnh ngước mắt lên, đôi môi sưng đỏ của cô, mặt lập tức nở nụ tràn đầy sự dịu dàng.

“Anh mau lái xe về , lái xe chậm thôi.”

Thẩm Đường nhận ánh mắt của Cố Thịnh, cô mềm mại trừng mắt với Cố Thịnh một chút, khi, trong giọng ngọt ngào pha lẫn chút khàn khàn khiến cô một sự quyến rũ độc đáo.

“Ừm, em , nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai tới đón em đến trường.”

“Không cần, em tự , cần tới đón em.” Thẩm Đường nhớ tới xin tha đến đàn ông vẫn bằng lòng bỏ qua cho , cô lập tức cảm thấy tức giận.

Hừ hừ, cô quyết định ngày mai sẽ để ý tới nữa!

Sau khi Thẩm Đường từ chối, cô lập tức chạy cho Cố Thịnh cơ hội tiếp tục nữa.

Cố Thịnh bóng lưng của cô gái, l.i.ế.m đôi môi mỏng, thưởng thức dư vị còn đọng của cô, ngọt đến mức chịu .

hình như cô gái của tức giận thì ?

Phải dỗ thế nào đây?

Loading...