Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 197

Cập nhật lúc: 2024-12-28 00:02:24
Lượt xem: 171

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật năm trăm đồng đối với Thẩm Đường mà thì là con nhiều, nhưng rốt cuộc vì Ngô Giai Nhân vay tiền để gì, Thẩm Đường vẫn rõ ràng, nhỡ Ngô Giai Nhân vay tiền, đó xảy chuyện gì đó, Thẩm Đường một câu ích kỷ, cô thật sự rước bực .

việc, nhưng thể với , đảm bảo tiền cậy cho vay, chắc chắn sẽ trả cho .” Ngô Giai Nhân .

“Không là chuyện tiền nong, Ngô Giai Nhân, quan trọng là cần tiền để gì? Không ...” Thẩm Đường bụng Ngô Giai Nhân, đó tiếp: “Ngô Giai Nhân, lừa đấy chứ?”

Nhận ánh mắt của Thẩm Đường, Ngô Giai Nhân lập tức đỏ bừng mặt, cô mở to mắt : “Thẩm Đường, đang cái gì , , chuyện như nghĩ .”

Nhìn Thẩm Đường vẫn tin, Ngô Giai Nhân vuốt mặt, cuối cùng đành vò mẻ sợ rơi, cô nguyên nhân vì vay tiền cho Thẩm Đường .

Chuyện đến vài ngày , một bạn học trong ký túc xá của Ngô Giai Nhân tổ chức sinh nhật, Ngô Giai Nhân và mấy bạn học cùng giúp tổ chức sinh nhật.

DTV

Vốn dĩ chuyện diễn suôn sẻ, nhưng trong bữa cơm bỗng xảy chuyện .

Trong lúc ăn cơm, Ngô Giai Nhân và một bạn học trong đó xảy xung đột, hai bên lao đánh , bệnh viện, bởi vì trong khi đánh hỏng ít đồ đạc trong cửa hàng của và cần bồi thường tiền, mấu chốt của chuyện đó là bởi vì Ngô Giai Nhân đùa giỡn.

dù là ở bên bệnh viện là việc bồi thường cho tiệm cơm, tất cả đều trả tiền, mà các bạn học thấy tất cả chuyện xảy thì đổ bộ trách nhiệm lên Ngô Giai Nhân.

Người đánh cũng vì , nếu đánh thì cũng sẽ hỏng bất cứ thứ gì trong tiệm cơm, Ngô Giai Nhân cũng còn cách nào nữa, cô lấy tất cả tiền , mà khi xảy chuyện , các bạn học đều cho Ngô Giai Nhân vay tiền, nếu Ngô Giai Nhân cũng cùng đường bí lối mà cầu xin Thẩm Đường.

Sau khi Thẩm Đường Ngô Giai Nhân kể chuyện xong, cô im lặng trong chốc lát, đó hỏi: “Chuyện giải quyết ?”

“Vẫn , bạn học thương vẫn còn đang trong viện cần quan sát trong một đoạn thời gian, còn chuyện bồi thường cho tiệm cơm thì trả .” Ngô Giai Nhân .

“Vậy ý định chuyện cho ?” Thẩm Đường hỏi.

khiến cha lo lắng, cha xa như thế, về chắc thể giải quyết chuyện.” Ngô Giai Nhân bất an .

“Cậu bồi thường tiền? Cậu định trả như thế nào? Cậu tốn bao nhiêu tiền ? Bạn học của gãy chân, thương gân động cốt một trăm ngày, ít nhất viện nửa tháng, mà viện tốn bao nhiêu ? Chuyện còn định cho nhà , vấn đề là thể giải quyết ?” Trong lúc nóng giận, Thẩm Đường quở trách hai câu, khi xong hai câu , cô cảm thấy đang xen chuyện của khác, vì nuốt một nửa lời còn .

khi Ngô Giai Nhân thấy lời răn dạy của Thẩm Đường thì đột nhiên đỏ hoe mắt, trong mất ngày xảy chuyện , cảm xúc của Ngô Giai Nhân vẫn luôn duy trì trong trạng thái căng thẳng, cô thể Thẩm Đường ác ý, vì lúc càng ấm ức hơn.

Nhìn Ngô Giai Nhân bỗng rơi nước mắt, Thẩm Đường nhíu mày lấy cái khăn tay từ trong túi áo khoác dùng vẻ mặt ghét bỏ : “Lau , xem nhiều như , sợ mất mặt , đừng nữa, còn tưởng rằng bắt nạt đó.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-197.html.]

Ngô Giai Nhân nhận lấy chiếc khăn tay của Thẩm Đường, sụt xịt một lúc xì mũi đó.

Nghe thấy âm thanh , sắc mặt của Thẩm Đường càng chê hơn.

Nhìn thấy dáng vẻ tội nghiệp của Ngô Giai Nhân, Thẩm Đường đội một lúc, đến khi Ngô Giai Nhân còn nữa thì Thẩm Đường mới tiếp.

“Đã bắt đánh ? Sao ở bên bệnh viện bắt trả tiền hả, còn nhà của đang viện , đến bệnh viện ?”

“Vẫn , bạn học của ngoại thành, nhà đang đường chạy tới, lẽ hôm nay sẽ tới nơi, nhưng nhà cũng khá nghèo, lẽ cũng trả nổi tiền viện , còn mấy đánh thì vẫn bắt , trốn nơi nào , cảnh sát vẫn còn đang tìm .” Ngô Giai Nhân .

“Được , dừng , nữa.” Thẩm Đường mắt của Ngô Giai Nhân bắt đầu đỏ lên, cô vội vàng trách móc thêm một câu.

Sau đó Thẩm Đường dẫn Ngô Giai Nhân tới nhà ăn.

Đến nhà ăn, Thẩm Đường bất đắc dĩ Ngô Giai Nhân ăn ba chén cơm liên tục, quả thực là sợ đến ngây .

“Ngô Giai Nhân, mấy ngày ăn cơm ?”

Ngô Giai Nhân giơ tay lên xòe hai ngón tay , cô : “Hai ngày ăn cơm no, hai ngày nay buổi sáng chỉ ăn một cái bánh bao, buổi trưa và buổi tối đóng bụng chỉ thể uống nước cầm .

Nghe thấy Ngô Giai Nhân , Thẩm Đường lập tức bật , cô vui : “Ngô Giai Nhân, thật đúng là tiền đồ mà!”

Sau khi khỏi nhà ăn, Thẩm Đường lập tức nhờ bạn học giúp đỡ xin nghỉ buổi chiều với giáo sư Khương một tiếng, đó lập tức cùng Ngô Giai Nhân tới bệnh viện.

Theo lời của Ngô Giai Nhân, bên bệnh viện vẫn còn đang chờ nộp tiền.

Đến bệnh viện, Thẩm Đường lấy tiền đóng, đó cô lên tầng với Ngô Giai Nhân để thăm bạn học đánh đến nhập viện của cô .

Thẩm Đường và Ngô Giai Nhân tới cửa phòng bệnh, còn kịp thì tiếng động ở bên trong.

“Con trai , con xem con thể hiện cái gì , con ngu hả? Lúc đánh con trốn một chỗ, con lao cái gì thế, con cái chân của con , bao lâu lên lớp , còn nữa, nãy hỏi , con viện thì cần nộp tiền. Điều kiện trong nhà chúng thì con cũng , vì để con thể học đại học, trong nhà cũng coi như là đập nồi bán sắt ?

“Con trai, cho con , tiền viện con nhất định bảo bạn học của con nộp, thì bảo bạn học của con về nhà đòi, còn bổ sung dinh dưỡng cho con, phí tổn thất tinh thần gì đó...”

Loading...