Ta Gả Cho Một Vị Trừ Yêu Sư - Chương 37
Cập nhật lúc: 2025-09-26 03:14:45
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Nàng tự do , Trúc Sênh.
Ta yêu nàng.”
Mọi vẫn đùa náo nhiệt.
Chỉ đang rơi lệ.
Ta với , cố gắng chạm môi má .
tới nơi, tan biến .
Ý thức theo đèn trời bay lên.
Dưới đất, chỉ còn bộ y phục.
Quý Thành Ngọc vẫn giữ dáng ôm .
Từ cao, thấy cả núi sông trải dài.
Oán khí và tà khí từng đậm đặc, giờ mờ nhạt như khói.
Thời luân xoay chuyển, chấp niệm theo đó mà tiêu tan.
Cuối cùng, ý thức rời khỏi thế giới, rơi một gian thuần trắng.
“Ngươi chinh phục một vị thần.” – hệ thống .
“Không, là chinh phục .” – đáp.
“Hắn yêu ngươi, nhiệm vụ tất.
Nói nguyện vọng .” – hệ thống bảo.
Ta vẫn ngẩn ngơ vì câu “ yêu nàng” của Quý Thành Ngọc.
Ta chẳng nỡ rời .
Nhất là khi cởi bỏ bóng ma trong tim, càng khao khát sống.
“Ban đầu hóa thành gió, tự do trong vũ trụ.
Tự do vô biên, vui buồn, gì ràng buộc.”
“Còn bây giờ?” – hệ thống hỏi.
“Giờ chính cảm nhận sự của cuộc đời.”
Hệ thống khịt mũi:
“Nói thế.
Rõ ràng là yêu !”
Ta đỏ mặt.
“Ngoan, về bên .
Tu luyện chăm chỉ, một ngày thể cùng trở thần vị.”
Ta hiểu lắm thì trời đất cuồng.
“Vù—!”
“Gió nổi ?” – ai đó .
Đèn trời lơ lửng.
Dưới đất là dòng rộn ràng.
Ta lập tức nhận đang quỳ, nhẹ nhàng nhặt lấy áo .
Không kịp nghĩ, lao thẳng xuống, cuốn theo trận gió mạnh.
Gió nổi lên, tà áo bay phần phật.
Chàng đang ngẩn ngơ, thì chui y phục, miễn cưỡng hiện hình .
Bởi vì ôm lấy áo.
Thành như đang bế ngang .
Ta mỉm nghẹn ngào, chạm ánh mắt hoe đỏ của :
“Vị hôn phu, một gì thế?”
Chàng ngơ ngác một chốc, ôm chặt òa.
“Đừng , đừng .
Giờ chỉ là một tiểu phong linh, duy trì hình lâu .”
“Thế… còn thành ?” – hỏi.
Tất nhiên là , thành chứ.
Nếu về gì
“Sau khi thành , chúng còn tiếp tục hành tẩu giang hồ đấy.” – .
“Ừ.” – gật đầu.
Hai ôm chặt lấy .
Trung thu năm nay, quả là một mùa đoàn viên trọn vẹn.
Cơn gió mang ước mơ tự do, cuối cùng cũng tìm chốn về.
---------------------------------------------------------------------------------------------
[Ngoại truyện 1]
Về cuộc sống hôn nhân, Quý Thành Ngọc vẫn chút “ý kiến”.
Ví dụ như mỗi chúng chuẩn nghiên cứu sâu hơn về vấn đề sinh sản của nhân loại...
Giữa chừng, bỗng “vù” một cái, từ biến thành gió.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-ga-cho-mot-vi-tru-yeu-su/chuong-37.html.]
Thổi thẳng mặt , đến mức tái cả mặt.
Kết quả, tức giận tắm nước lạnh.
Ta ngưng tụ thành một cụm gió trắng, xoay vòng vòng bên má nũng nịu:
“Tiểu Ngọc Ngọc, đừng giận nữa mà~”
Mái tóc dài của bám lấy thể rắn chắc, từng giọt nước chảy xuống, mà ngứa ngáy cả lòng.
Ta đang định giở trò chiếm chút tiện nghi, ai ngờ túm .
“Từ nay, sẽ giám sát nàng tu luyện.
“Nếu thành nhiệm vụ… thì… chơi với Tiểu Hoàng!”
“Đừng mà, đáng sợ quá!” – cầu xin.
Chẳng mấy chốc tràn trề sức sống, biến thành , rơi ngay trong bồn tắm.
“Khụ khụ… phu quân, cùng Vu Sơn chơi ?” – nháy mắt, ngoắc tay với .
Quý Thành Ngọc mặt đỏ bừng, cúi áp sát.
Ai ngờ nước lạnh quá.
Ta rùng , biến thành gió.
Chàng ngửa mặt trời:
“Nàng thật đúng là oan gia kiếp của !”
-------------------------------------------------------------------------------------------------
[Ngoại truyện 2]
Nhiều năm , yêu ma tiêu trừ sạch sẽ.
Những yêu quái thiện lương đều đăng ký quản lý, cùng con sống hòa thuận.
Người triều đình cai quản, yêu thì do Tập Yêu Ty giám sát.
Tiểu Hoàng trở thành đại yêu trấn thủ một phương.
Tiểu Bạch chuyên tâm y thuật, chu du khắp nơi.
Tiểu Hắc… vẫn là con chim như xưa.
Còn , tu luyện thành tựu, thể tùy ý biến đổi hình thể.
Quý Thành Ngọc cũng còn “ý kiến nho nhỏ” gì về cuộc sống hôn nhân nữa.
Ta mở một lâu, tiếp đón những hoặc yêu cần giúp đỡ.
Có một , giúp một hồ ly chín đuôi dùng pháp luật trừng trị một gã tra nam bắt cá hai tay.
Hồ ly hỏi báo đáp thế nào.
Ta chỉ bộ râu thật của nàng: “Có cái râu nào rụng ? Cho mấy sợi.”
Hồ ly khó hiểu: “Lấy râu gì?”
Ta kể chuyện Quý Thành Ngọc từng râu hồ ly thể thúc đẩy tình ý.
Hồ ly lăn bò, hô lên: “Vẫn là Thiên Sư nhà nàng chơi đấy!”
Lúc mới lừa.
Đêm đó, trói tay Quý Thành Ngọc , bịt mắt , trèo lên “nghiêm khắc thẩm vấn”:
“Quý Thành Ngọc, thật, vì lừa ?”
Tay thì nhẹ nhàng nhéo eo một cái.
Chàng mím môi, hầu kết trượt lên trượt xuống: “Trúc Sênh, sai …”
“ ở ?” – truy hỏi.
“Ta sai…” – đáp, giọng khàn khàn đến mức chẳng rõ.
Ta nhịn , áp tai lên n.g.ự.c , định tiếp.
Không ngờ, giơ chân, hông nâng lên, lật xuống .
“Ta sai ở chỗ… sớm với nàng rằng yêu nàng.”
📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Chàng giật tấm bịt mắt xuống.
Đôi mắt sáng, mang ý dịu dàng:
“Ban đầu dùng râu hồ ly lừa nàng là vì sợ nàng tin sẽ yêu nàng.
“Sau , nàng hóa thành gió, càng dám đem tâm ý trói buộc nàng.
“Nàng từng tình ràng buộc đến kiệt sức, trở thành thứ hai khiến nàng thể bay xa.”
“Nếu nàng cho rằng tất cả chỉ là giả, khi rời sẽ đắn đo nhiều như .”
Chàng cúi đầu, đặt từng nụ hôn khẽ khàng lên mặt .
“, Trúc Sênh …
Khi đành long nàng chịu đau đớn, chủ động buông tay, hối hận vô cùng.
“May , nàng về.”
Ta cũng đáp bằng cả trái tim.
Chuyện nguyện ý , thể gọi là ràng buộc?
-(Hết)-