Ta Gả Cho Một Vị Trừ Yêu Sư - Chương 26

Cập nhật lúc: 2025-05-14 09:27:27
Lượt xem: 1,989

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thụ yêu vươn ngón tay, đầu ngón mọc cành non mềm mại, khẽ vuốt mặt :

“Đợi đại nhân m.ó.c t.i.m ngươi xong, cái mặt sẽ là của .”

 

📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

“Ngươi… thoát ?”

Ta cố vẻ tò mò, 

“Hồ lô vốn là một chiều, dễ khó đấy.”

 

“Ta thuộc tính Mộc, cùng loại với hồ lô, thoát gì khó?”

Thụ yêu đắc ý.

“Hơn nữa, đại nhân nhà thể dời núi lấp biển, chút hồ lô thì là gì chứ?”

 

Nhắc đến tên Ngô Tam, ánh mắt cây yêu liền toát tia sùng bái điên cuồng.

 

“Ta lệnh giả vờ các ngươi bắt, thực là để dò xét thực hư.

“Dù hai ngươi phu thê thật, nhưng kề vai chiến đấu, tâm ý tương thông — cũng đủ tiêu chuẩn.”

 

“Các ngươi mai phục đại nhân, đại nhân chủ động ẩn hồ lô?

“Nghe đồn trong đó yêu đan, đại nhân đó, ắt sẽ đột phá một tầng cảnh giới.”

 

Ta mà ngáp dài, nhưng vẫn giả bộ run rẩy sợ hãi:

“Thụ yêu tỷ tỷ, bọn dám nữa… tha cho bọn ?”

 

Thụ yêu lắc đầu, đắc thắng:

“Không . Ta cái mặt của ngươi.

“Có khuôn mặt , đại nhân mới thích.”

 

Ta sang bên cạnh, thấy Quý Thành Ngọc cũng trói một cột đá.

Chàng vẫn bình tĩnh như thường, chẳng hề vẻ là kẻ đang lâm nguy, còn nhàn nhã quan sát kết cấu hang động.

 

Thụ yêu xong, Quý Thành Ngọc mới nhẹ giọng lên tiếng:

“Vậy thì… đại nhân ngươi chỉ mê mẩn dung mạo, chứ chẳng thật lòng với ngươi.”

 

Thụ yêu cầm cành cây đ.â.m một cái:

“Ngài cao cao tại thượng, chỉ cần liếc một cái… cũng mãn nguyện .”

 

Ra là một… thụ yêu si tình.

 

33.

Vừa dứt lời, Ngô Tam xuất hiện mặt.

Hắn vẫn trong dáng vẻ bán hương, dung mạo thư sinh đổi.

 

Thụ yêu lập tức nhào đến:

“Đại nhân! Chúc mừng đại nhân tu vi tăng vọt!”

 

Ngô Tam mặt mày rạng rỡ, thoả mãn đáp:

“Với cảnh giới bây giờ của , yêu tôn hẳn phong yêu vương!”

 

Hắn chậm rãi bước đến mặt Quý Thành Ngọc:

“Ngươi nhiều chống yêu tộc , hôm nay sẽ dùng thủ cấp của ngươi tế linh hồn yêu tộc!”

 

Dứt lời, tia sáng sắc lạnh loé lên trong tay .

Chỉ một khắc , đầu Quý Thành Ngọc lăn xuống đất.

Ta kinh hãi đến thất thần, còn kịp hét lên thì móc tim.

 

Ngô Tam đầy vẻ đắc ý, ôm lấy tim của và Quý Thành Ngọc, vội vã tiến sâu trong động.

 

Hắn đặt hai trái tim lò luyện, ném thêm linh thảo, ánh mắt điên cuồng:

 

“Thêm hai trái tim yêu đương sâu sắc, là thể luyện thành loại hương khiến đời ngoan ngoãn phục tùng.

“Đám ngu dân sẽ đều là tín đồ trung thành của !”

 

Thụ yêu thì vội vã lột da mặt của , cẩn thận vuốt ve:

“Tấm da , đại nhân nhất định sẽ thích.”

 

 

Không rõ qua bao lâu, Ngô Tam mang hương luyện xong phố rao bán.

 

Dân chúng gì, mua hương đốt trong miếu.

Miếu Châu Nữ nhanh chóng ngập trong mùi thơm ngào ngạt.

 

Tối đó, bất kỳ ai ngửi mùi hương đều mộng du, lảo đảo bước khỏi nhà, tới động ven biển.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-ga-cho-mot-vi-tru-yeu-su/chuong-26.html.]

Từng mắt vô hồn, nhưng xếp hàng ngay ngắn.

 

Thụ yêu bên, đặt miệng từng một chiếc lá.

Khi cuống lá chạm huyết nhục, liền bắt đầu mọc rễ trong đầu họ.

 

“Thề c.h.ế.t trung thành với đại nhân!”

“Thề c.h.ế.t trung thành với đại nhân!”

 

 

Ngô Tam cao, tươi đắc ý:

“Các ngươi, cam tâm dâng tinh khí, giúp đại nghiệp thành công ?”

 

Đám thao túng chẳng thể phản đối.

Ngô Tam hài lòng, giơ lò luyện , miệng lầm rầm chú ngữ.

 

Ngay lập tức, những bên đau đớn vặn vẹo, từ giữa trán mỗi bay từng tia sáng bạc.

Đó là tinh khí — cũng bao gồm vận mệnh và tuổi thọ, là thứ yêu quái vô cùng thèm .

 

Bình thường, cướp tinh khí sẽ chịu thiên phạt.

 

hương do Ngô Tam luyện khiến dân chúng chuyển tín ngưỡng từ miếu Châu Nữ sang .

Ai ngửi đều là tín đồ, cam tâm tình nguyện dâng hiến thứ.

 

Đợt tín đồ đầu tiên sẽ cây yêu tác động, dẫn thêm đến miếu.

Lặp lặp , chẳng mấy chốc Song Nguyệt thành, thậm chí thiên hạ, đều rơi tay .

 

Tinh khí lũ lượt rút , rót lò luyện.

Ngô Tam lớn, thụ yêu thì bên, say mê vuốt ve mặt như thể đang xác nhận xem đủ , xứng với .

 

chẳng bao lâu, nụ của Ngô Tam cứng .

 

Người lẽ chặt đầu, m.ó.c t.i.m — Quý Thành Ngọc, thong thả bước từ phía đám đông.

 

“Thì đây mới là mưu đồ thật sự của ngươi.”

Giọng bình thản.

 

Ngô Tam như thấy ma, giật hét lớn:

“Không thể nào! Ngươi vẫn còn sống!?”

 

Ta ngáp dài, từ phía bước :

“Thôi nhanh lên, buồn ngủ c.h.ế.t .”

 

Ngô Tam tuy khiếp sợ, nhưng phản ứng nhanh.

Lập tức hô:

“Giết chúng cho !”

 

Người dân lệnh, lao tới.

Chúng thể tay với thường dân.

Bị hàng trăm vây lấy, c.h.ế.t thì cũng trọng thương.

 

Quý Thành Ngọc chỉ khẽ phất tay áo.

Cảnh vật mắt chợt biến đổi — tất cả dân chúng biến mất, chỉ còn động đá trống rỗng.

 

Ngô Tam thể kiềm chế nữa, gầm lên giận dữ.

Hắn bắt đầu biến hình, cơ thể phình , y phục nổ tung thành bụi.

 

Chớp mắt, thể lớn như một ngọn núi nhỏ.

Cả hang động nổ “ầm” một tiếng sụp xuống.

 

Ta và Quý Thành Ngọc bay lên giữa trung, mới rõ hình dạng thật của .

Đầu chùm thịt phát sáng, miệng to lộ đầy răng nhọn, hình như một hòn đảo trôi giữa biển khơi.

 

Hóa là một con cá đèn lồng khổng lồ.

 

“Để mạng cho !”

Ngô Tam gào lên, biển cả lập tức dậy sóng.

 

Từ trong miệng , một luồng gió mạnh thổi , cuộn nước thành xoáy lớn, kéo cả mặt biển rít gào dữ dội.

 

Nếu luồng nước đánh bờ, Song Nguyệt thành sẽ nhấn chìm.

 

Loading...