Ta Gả Cho Một Vị Trừ Yêu Sư - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-05-14 09:12:48
Lượt xem: 2,839

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không tin.”

Ta bĩu môi. 

“Nếu thật lợi hại như , ngươi thể ngăn khởi động thế giới ?”

 

“Vì ngươi ‘Thời luân’.”

Quý Thành Ngọc vẫn kiên nhẫn:

“Chư thần đều mong buông bỏ nơi , để thể giam giữ thêm nhiều yêu tà hơn.

, đây cũng chỉ là một thế giới nhỏ, ảnh hưởng gì đến vận hành của vũ trụ.

Một khi tiến đây, sẽ mất quyền khống chế thế giới.

Thiên đạo liền lấy thời luân — món bảo vật thể điều khiển thời gian — trói chặt với linh hồn của ngươi, cũng đành bất lực.”

 

Ta cúi đầu bản , dùng thần thức soi xét nguyên thần trong đan điền — gì khác thường.

 

thấy cái thời luân nào ?”

 

“Vì ngươi và nó hợp một. Dĩ nhiên thể .”

Hắn tiếp:

“Ta cảm ứng yếu với nó, nhờ mới tung tích của ngươi.”

 

Thông tin tuôn quá nhiều một lúc khiến nhất thời tiêu hóa nổi.

 

“Tổ cô nương, những gì hết.

Giờ đến lượt ngươi — hãy cho , ngươi đến đây là vì điều gì? 

Thiên đạo giao phó cho ngươi nhiệm vụ gì?”

 

Ta chắc thật bao nhiêu phần, nhưng hiện giờ chẳng đe dọa , thật một chút cũng .

 

“Là để công lược ngươi.

Sau đó hệ thống sẽ ban cho một điều ước.”

 

Hắn vẻ hiểu “công lược"  là gì, liền giải thích đơn giản cho hiểu:

“Chính là… khiến ngươi yêu .”

 

Ta gãi đầu, chột nhỏ:

mà, khó quá trời luôn.”

 

Rồi đột nhiên nhớ một chuyện:

“Nếu thành nhiệm vụ, sẽ biến mất khỏi thế giới , còn thời luân cũng trả .

Vậy thì ngươi sẽ lo chuyện thời gian ngược nữa, thể an tâm trừ yêu vệ đạo.”

 

“Cho nên…”

Ta kết luận, “chỉ cần ngươi yêu , cả hai chúng đều giải thoát.”

 

Nói xong thấy ngại.

Chậc, còn c.h.é.m c.h.é.m g.i.ế.c giết, giờ thành yêu?

 

Hắn im lặng.

Ta nghĩ cũng đúng thôi, trong tim vốn Tiểu Bạch Thỏ .

 

Suýt nữa thì quên mất vụ .

 

Ta khựng , nhíu mày:

“Ừm, thứ ba.”

 

“Thần linh vô tình.”

Cuối cùng mở miệng:

xác là phàm thể, tình si dứt. 

Có lẽ… thể thử một .”

 

Khoan khoan khoan —

Rõ ràng là định hai lòng còn gì!

Không ! Còn Tiểu Bạch thì ?!

 

“Không ! Tiểu thỏ yêu thì tính hả? Ta từ chối!”

 

“Chuyện thì liên quan gì đến Tiểu Bạch…” - Quý Thành Ngọc khựng một chút tiếp:

“Xem giữa chúng hiểu lầm.

Chắc đời ngươi cũng nhận , Tiểu Bạch hắc sát khí xâm nhiễm, nếu cứ để nàng lang thang một , sớm muộn cũng sẽ yêu tà ăn thịt.”

 

Hắn nữa, nhưng ý tứ rõ ràng.

Hóa … giữa và Tiểu Bạch gì.

 

“Vậy .” Ta gật đầu, “Vậy cũng đáng để thử một .”

 

Ta lắc lắc hồ lô:

“Thế thì gì, ngươi mới yêu đây?”

 

“Cứ sống cho , thật lòng mà sống.

Ta… sẽ yêu ngươi.”

Giọng Quý Thành Ngọc thành khẩn:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-ga-cho-mot-vi-tru-yeu-su/chuong-10.html.]

“Cô nương cần gánh vác gì cả, chuyện để lo.

Chỉ xin cô đừng tùy tiện khởi động thế giới .”

 

Thì , chỉ cần sống , cũng sẽ yêu .

 

Nếu như từ thật lâu đây, từng với câu ...

Có lẽ, cũng chẳng đến mức trôi dạt đến tận đây.

 

“Vậy thì hứa đó!

Giờ thì — chúng đến Khánh Thành bắt yêu thôi!”

 

13.

Chuyến Khánh Thành , quả thật công cốc.

Ta hề cảm nhận khí tức của Hồng Chúc tinh (nến đỏ thành tinh).

 

“Xem nó tu luyện nhanh hơn kiếp .”

Quý Thành Ngọc .

 

“Sao ?”

 

Ta húp một đũa mì, suốt đêm vội vã lên đường, sáng nay đến thành, tranh thủ ăn bát mì hành lót .

 

“Thế giới khởi động , nhưng oán khí, sát khí từng tồn tại trong cõi biến mất, ngược còn tích lũy qua từng luân hồi.”

 

Cho nên, luồng hắc khí vốn nhàn nhạt quanh thường, giờ trở nên dày đặc và dính chặt.

Cho nên mới ngày càng nhiều yêu quái tu luyện theo tà đạo xuất hiện.

Cho nên mới ngày càng nhiều bi kịch nhân gian xảy .

 

Bát mì bỗng nhiên… còn ngon nữa.

 

Ta quăng đũa, vỗ “cốc” một phát hồ lô.

“Này! Ý ngươi là —— tất cả là của ?”

 

“Không.” - Quý Thành Ngọc đáp, 

“Kẻ khởi đầu là

 Nếu phát hiện nhân tộc tồn tại sớm hơn, chuyện chẳng thành thế .”

 

Hừ, ai trong lòng nghĩ gì.

 

Trả tiền mì xong, chuẩn lên đường, quanh vùng còn nơi nào truyền tin về Hồng Chúc tinh.

 

Ta im lặng.

Hồ lô yên ắng lâu, cuối cùng Quý Thành Ngọc :

 

“Cô nương cũng chỉ là một linh hồn lạc nơi .

Kết cục hôm nay, vốn chẳng ý nguyện của ngươi.

Ta thật sự… nghĩ là của ngươi.

 

Kiếp nhốt ngươi , là bất đắc dĩ.

Nếu cần, cứ để ngươi trút giận lên .”

 

Sống chết, cũng chẳng còn cảm xúc gì mãnh liệt nữa.

Dù Quý Thành Ngọc đổ hết tội lên đầu … cũng chẳng .

 

“Không cần giải thích.”

Ta lạnh nhạt đáp.

 

Những chuyện lúc của thế giới … coi như là tiền kiếp .

Mà tiền kiếp… vẫn rõ ràng mắt.

 

Ta với Quý Thành Ngọc:

“Ngay cả sự tồn tại của … cũng là sai lầm.

Ha, quen .”

 

Hắn im lặng một lát, đó dịu giọng:

với , sự tồn tại của cô nương là một điều may mắn.”

 

Chậc chậc, khéo dỗ ghê nhỉ.

Chỉ để đừng khởi động thế giới, bịa chuyện cũng trơn tru đến ?

 

Để xem ngươi còn bịa tới .

Ta âm thầm nghĩ bụng.

 

📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

“Lúc mới thế giới , hễ cứ gặp qua yêu quái nào là đều diệt sạch, kể cả Tiểu Bạch.

Khi từng nghĩ, phân trắng đen, chẳng sẽ g.i.ế.c lầm kẻ vô tội ?

Đến khi dừng , quá muộn .”

 

Thì kiếp đầu tiên thất bại là vì… điên cuồng g.i.ế.c chóc.

 

 

Loading...