TA ĐƯỢC SỦNG ĐẾN PHÁT KHÓC - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-10-28 03:16:06
Lượt xem: 116

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

23

 

Họ chắc chắn kiếm tiền , chẳng cần nghĩ cũng .

 

Ta chẳng bản lĩnh gì, thì kiếm tiền thế nào ?

 

Biểu ca : "Đợi họ dưỡng thương xong hãy ."

 

Ta hỏi: "Vậy lỡ như kiếm tiền thì..."

 

"Không kiếm tiền thì nghĩ cách . Lẽ nào cứ ăn chờ ch//ếc mãi ?"

 

Hắn bỏ câu đó đến thư phòng.

 

Ta ở trong phòng một cũng buồn chán nên cũng theo đến thư phòng.

 

Biểu ca khác so với nhà của .

 

Thời gian rảnh rỗi, biểu ca sách, luyện võ, uống , chơi cờ với cô trượng, chuyện với đại di.

 

Còn các ca ca của thì lo ăn đàng hoàng, suốt ngày chỉ chui rúc sòng bạc lầu xanh, ở nhà cũng chỉ chơi xúc xắc hoặc xem xuân cung đồ.

 

Phụ mẫu đến sòng bạc, nhưng cũng đ//ánh bạc với hàng xóm láng giềng, đ//ánh đến mức cơm cũng chẳng buồn ăn.

 

May mà thích đ//ánh bạc.

 

Biểu ca hỏi tìm gì.

 

Ta lúng túng tìm một quyển thoại bản xem thử.

 

Hắn trừng mắt : "Giờ mà còn tâm trạng tiêu khiển ? Đến xem sách ở đằng ."

 

Ta qua, là sách về kiến thức thực tế, bao gồm phương pháp trồng trọt, thu hoạch và chế biến các loại cây trồng, phương pháp chế tạo một nông cụ.

 

Còn cả y thư và du ký.

 

Du ký thì còn xem .

 

24

 

Theo biểu ca sách trong thư phòng một tháng, mấy quyển du ký đến nhàu nát, những quyển sách khác đều là Tứ Thư Ngũ Kinh nghiêm túc, xem thấy chán ngắt.

 

Cuối cùng tìm một quyển sách cổ, bên ghi chép cách son phấn, xem thấy khá hứng thú. Ta cũng thích son phấn, mũi thính, liền nghĩ ngay đến những loại son phấn bình thường mua giá đều đắt. Nếu thể son phấn để bán, thế chẳng sẽ thể kiếm tiền ?

 

Kể cả kiếm tiền, để tự dùng cũng .

 

Ta chạy với biểu ca, thì cứ .

 

Đọc sách, mua nguyên liệu, đó từng bước theo quy trình, cảm thấy thú vị.

 

Vào ngày thứ năm, cuối cùng cũng hộp son phấn đầu tiên của , đúng lúc buổi sáng, lấy thứ bột mịn màu hồng nhạt thoa nhẹ lên mặt, cảm thấy thơm mịn.

 

Biểu ca .

 

Ta tìm đại di, bà vì chuyện của nhà mà dạo chẳng tinh thần gì, ngay cả khỏi cửa cũng .

 

Bà thấy đến liền xua xua tay, : "Đừng đến bực nữa, để yên tĩnh một lát."

 

Ta : "Nương, con đến đưa son phấn cho nương đây, nương xem thích loại son phấn ?"

 

Bà liếc , : "Thơm lắm."

 

Rồi bà thử một chút, : "Tiệm nào , lắm, bảo quản gia cứ mua của tiệm ."

 

Ta vui đến mức sắp nhảy cẫng lên, vui vẻ "Vâng" một tiếng, chạy biến như một làn khói.

 

Bà tức giận hét lên: "Có chút dáng vẻ con gái ! Phải hành lễ với trưởng bối hẵng . Không chạy như thế! Tức ch//ếc mà!"

 

25

 

Tối biểu ca trở về, vốn dĩ định đến viện chính ăn cơm , nhưng đợi sẵn ở cửa, kéo về phía sân của chúng .

 

Sau đó cho xem hộp son phấn , còn thoa lên tay .

 

Hắn tay , rõ ràng là trắng hơn, hồng hào hơn, : "Muội ? Trông cũng tệ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-duoc-sung-den-phat-khoc/chuong-5.html.]

 

Ta vui vẻ : "Đâu chỉ là tệ, hôm nay đưa cho nương xem, nương thẳng là cứ mua loại son phấn ! Ta còn với đó là do ."

 

Biểu ca , véo má : "Còn nợ bốn vạn năm ngàn lượng, nếu kiếm về , sẽ lóc thành từng mảnh."

 

Ta bĩu môi: "Rõ ràng là hai vạn lượng mà."

 

"Vậy thì lóc thành hai vạn mảnh."

 

Hắn kéo đến viện chính ăn cơm.

 

Ta ôm lấy cánh tay , thề thốt: "Biểu ca, đừng bỏ rơi , sẽ đối xử thật với , còn kiếm tiền cho nữa."

 

26

 

Ta bắt đầu son phấn mỗi ngày, hầu trong viện của biểu ca lời , gì họ đều mua.

 

Đợi một trăm hộp son phấn, biểu ca cho thuê một góc nhỏ trong tiệm của .

 

Vị trí đó chỉ cỡ bằng một cái bàn trang điểm, mỗi tháng thu của năm lượng bạc tiền thuê.

 

Ta hỏi : "Chúng là phu thê, tính toán rõ ràng như ?"

 

"Thân nhất là phu thê, mà xa cách nhất cũng là phu thê, đừng mong dựa dẫm , ăn bám , chỉ thể dựa chính thôi."

 

"Vậy gả cho để gì?"

 

"Để giúp nhận rằng lấy chồng cũng thể ăn chờ c.h.ế.t."

 

Sau khi tìm hiểu giá bán các loại son phấn thị trường, định giá.

 

Ta đưa son phấn đến tiệm, chưởng quỹ sẽ giúp bán.

 

Ta định giá mỗi hộp son phấn là một lượng bạc.

 

Những chuyện khác cần bận tâm nữa.

 

Ta bắt đầu nghiên cứu loại son phấn mới, đồng thời thêm một loại son phấn cũ.

 

Nửa tháng trôi qua, chưởng quỹ đến tìm giao sổ sách, son phấn bán tám mươi hộp, còn hai mươi hộp, ông lấy thêm hàng mới.

 

Tám mươi lượng bạc của còn cầm nóng tay, đến tối biểu ca về lấy ba mươi lăm lượng.

 

Hắn đúng là đang moi t.i.m moi gan của mà, hai lượng tiền thuê, mười lượng tiền cọc, hai mươi lượng xem như tiền vốn dùng của mua nguyên liệu đó.

 

Ta thật sự tát một cái.

 

Rõ ràng mang dáng vẻ cao thượng trong sáng, là một tên gian thương dính đầy mùi tiền!

 

27

 

Không lâu , đả kích nặng nề hơn!

 

Cũng lâu ngoài, hôm đó đại di bỗng nổi hứng đưa hội hoa.

 

Ở yến tiệc, gặp một vị tiểu thư, loại son phấn cô dùng mặt chính là do , giả vờ , hỏi cô thấy son phấn thế nào, cô son phấn , chỉ là giá bán hai lượng bạc thì đắt quá.

 

Lúc mới , chưởng quỹ của biểu ca bán son phấn với giá gấp đôi, là họ kiếm lời gấp đôi từ .

 

Ta tìm biểu ca để lý, : "Thương trường bàn chuyện thương trường, chúng chẳng ký khế ước, bán thế nào đương nhiên do quyết định."

 

Hắn còn vỗ vỗ má , như thể đang trêu một chú ch.ó con: "Chiêu Chiêu , những điều cần học còn nhiều lắm, xem cái dáng vẻ như liều mạng của kìa, nếu ở mặt ngoài cũng như , chỉ cần liếc mắt là đang nghĩ gì ."

 

Ta hận đến mức nghiến răng nghiến lợi!

 

28

 

Lúc ăn cơm, biểu ca gì khác thường, gắp thức ăn cho cũng ăn.

 

Về sân, rửa mặt chải đầu xong liền đến thư phòng sách, tiếp tục nghiên cứu son phấn của .

 

Đến giờ ngủ, ôm chăn, xoay , chừa cái gáy cho ngủ .

 

Những ngày tháng trôi qua thật bình yên.

 

Loading...