"Con đừng nhịn ăn nhé. Lại ăn mấy món luộc đấy. Bà cho con , chút dinh dưỡng nào . Tết ăn bánh bao. Con mua bánh bao đông lạnh cũng , bà thấy trong tủ đông siêu thị bán đấy”. Bà ngoại cứ thế luyên thuyên một bên đầu dây.
Văn Ngạn Thanh mím môi: "Bà ơi, con ăn tóp mỡ do bà ."
"Tóp mỡ hả? Sao ăn tóp mỡ? Chắc là cả ngày ăn mấy món nhạt nhẽo đấy . Đợi con về, bà cho."
Nghe thấy tiếng ồn ào bên điện thoại, bà ngoại cả nhà về . Em họ còn dẫn bạn trai về nữa, đang chờ cô, chị họ, đến "kiểm tra". Tiếng ồn ào khiến sự bực tức trong lòng Văn Ngạn Thanh tự dưng tan biến.
Cô khàn giọng: "Bà ơi, hai ngày nữa con sẽ về."
"Hả? Thật hả? Hai ngày nữa về ? Mọi , con gái về ăn Tết!"
"Vâng, một bộ phim hôm nay con xong . Nếu mua vé thì ngày mai con sẽ về."
"Được, , . Vậy ngày mai bà mua mỡ lợn, tóp mỡ cho con." Giọng bên đầu dây rõ ràng phấn khởi hẳn lên.
Văn Ngạn Thanh thêm vài câu gác máy. Cô nhóm việc.
"Không lên sóng thì thôi. Mọi về nhà ăn Tết ."
Mặc kệ công việc, năm nay về nhà ăn Tết!
Truyện được edit bởi Hằng Kio. Nếu thấy hay các bạn hãy bình luận cho mình được biết cảm nhận nha.
Văn Ngạn Thanh mở ứng dụng đặt vé và bắt đầu săn vé.
Lần về nhà , cô thử tóp mỡ chấm đường, xem hương vị đó thực sự ngon như cô bạn cùng lớp .
…
Ngày 27 tháng Chạp, mổ gà, chợ Tết.
Tết Nguyên đán đang đến gần, ngày 27 tháng Chạp ba tục lệ là “một mổ”, “hai mua”, “ba tắm gội”!
“Một mổ” là mổ gà trống!
Người xưa cho rằng gà là loài tượng trưng cho sự may mắn, mổ gà cũng sẽ mang điều lành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-dung-my-thuc-chinh-phuc-gioi-giai-tri/chuong-69-chao-ga-nam-chao-thit-bam-trung-bac-thao.html.]
“Hai mua” là mua sắm.
Lúc , các gia đình mua sắm đủ thịt cá cho ngày Tết, chỉ còn những thứ lặt vặt như tranh Tết, pháo hoa, pháo nổ.
“Ba tắm gội” là giặt quần áo, giặt chăn đệm, tắm rửa.
Tắm rửa sạch sẽ, rũ bỏ điều xui xẻo của năm cũ để đón phúc lộc năm mới.
Lạc Anh giặt sạch và mới bộ ga trải giường, vỏ chăn. Buổi sáng khi tắm gội và sấy khô tóc, cô búi tóc và cài một chiếc trâm lên.
Ngày xưa trong cung, cô dùng bồn tắm để ngâm xua tan mệt mỏi, nhưng đến thời hiện đại , thứ tiện lợi hơn nhiều.
Đun nước chỉ cần dùng điện, vòi nước hai bên nóng lạnh với nhiệt độ khác , thể điều chỉnh tùy ý. May mắn là trong căn nhà cũng bồn tắm, đủ rộng để cô thoải mái thư giãn. Nếu nước nguội, cô chỉ cần thêm nước nóng .
Chỉ là, Lạc Anh nghĩ đến “nhà tắm công cộng” trong ký ức của nguyên chủ, nơi nhiều phụ nữ trần truồng đối diện , sắc mặt Lạc Anh khỏi đổi một chút. May quá, may quá, cô bồn tắm riêng, cần đến nhà tắm công cộng.
Tối qua, cô tiếp đãi mẫu nổi tiếng Văn Ngạn Thanh. Sau khi ăn xong, cô trực tiếp chuyển 888 tệ. Hồi đó, bữa tiệc cô đãi đoàn phim của đạo diễn Hạ cũng chỉ 888 tệ một bàn, trong khi tối qua chỉ ba món ăn và một món canh. Cô thực sự thể chấp nhận mức giá cao , nên trả . đối phương chuyển và : “Tết , chúc bà chủ cùng phát phát phát”.
Biết đối phương thiếu tiền và như , Lạc Anh đành nhận. Lần tới khi cô đến, cô sẽ thêm vài món nữa.
Năm hết Tết đến, đến ăn sáng ngày càng ít . Tuy nhiên, những đến sáng nay đều là khách quen .
“Chú Trương? Hôm nay bận ?” Lạc Anh múc ba bát cháo.
Cháo là cháo gà nấm, còn gỏi gà, mộc nhĩ trộn và các món gỏi khác.
“Hết việc . Tiểu Phùng thi đỗ tiền cảnh, nên đến ăn mừng”. Chú Trương già hỉ hả .
Lạc Anh ngẩng đầu , là cô gái nhỏ Phùng Oánh Oánh và Dương Điền cũng ở đó.
(*) Tiền cảnh là phần hình ảnh gần máy nhất. “Tiền cảnh” cũng dành cho một loại diễn viên quần chúng, nhưng cao cấp hơn so với những chuyên đóng vai xác c.h.ế.t, lính tráng. Họ sẽ xuất hiện ống kính, yêu cầu cũng cao hơn, tất nhiên, thu nhập cũng nhiều hơn.
Anh Dương Điền cũng là một “tiền cảnh”, hiện đang nỗ lực phát triển lên “đặc ước”, nhưng vẫn thi đỗ.