Chồng bà gặp t.a.i n.ạ.n ở công trường. Dù công trường bồi thường nhưng tiền hạn. Từ Minh khắp nơi vay mượn họ hàng bạn bè để lo cho ca phẫu thuật, gia sản trong nhà cũng cạn sạch.
Vì chuyện , chồng bà cụt chân, chống nạng, thể kiếm tiền nữa. Gánh nặng gia đình đè hết lên vai Từ Minh, kiếm tiền nuôi gia đình, cho con học, trả nợ.
Lúc đó, lén khuyên Từ Minh bỏ . Một phụ nữ lo cho hai gánh nặng, lúc đó Từ Minh vẫn còn trẻ, tìm khác để lấy cũng khó. Nếu cô bụng, hãy đưa con theo, như là hết lòng hết nghĩa với nhà họ .
Người chồng khi cưới bao giờ cãi với bà, việc trong nhà đều do bà quyết định. Cả gia đình ba vốn hạnh phúc, nhưng vì gặp hoạn nạn mà mỗi một ngả ư? Từ Minh chịu!
Người còn sống là hơn tất cả. Bà còn trẻ, món nợ sớm muộn cũng trả thôi. Từ Minh cứ thế chăm sóc chồng con. Sáng sớm khi nấu xong cơm. Chồng bà tự hâm nóng cơm trưa. Con gái cũng hiểu chuyện.
Gia đình ăn, con cái học, tiền t.h.u.ố.c men cho chồng, và cả những món nợ với họ hàng bạn bè. Lúc đó, Từ Minh cảm thấy như đang gánh một ngọn núi lưng, gần như thở nổi. Bà từng ý định kết thúc tất cả. Muốn mua một gói t.h.u.ố.c chuột, cả nhà cùng ăn, là còn phiền muộn gì nữa.
khi thấy chồng hàng ngày quan tâm , con gái kể chuyện ở trường, và những họ hàng, bạn bè sẵn lòng cho vay mà đòi, bà c.ắ.n răng và bước tiếp.
Cho đến một ngày, một ngày đó.
Ký ức của Từ Minh đột nhiên dừng . Bà ngừng hồi tưởng về quá khứ.
Múc một thìa tỏi băm, thêm dầu ớt. Bát tào phớ trở nên đầy màu sắc và bắt mắt hơn.
Trong nước sốt thêm ớt, khi ăn , cảm giác cay nồng, khiến cảm thấy nóng lên.
Truyện được edit bởi Hằng Kio. Nếu thấy hay các bạn hãy bình luận cho mình được biết cảm nhận nha.
Chỉ trong chốc lát, một bát tào phớ và hai chiếc lưỡi lò hết sạch. Bà cảm thấy toát mồ hôi.
Từ Minh dậy, mang bát đĩa bếp, chào Lạc Anh.
Bà lấy điện thoại xem địa chỉ nhà của chủ nhà hôm nay. Sắp đến Tết , năm nay bà gần như thể trả hết nợ còn , để họ hàng, bạn bè cho vay tiền cũng thể ăn Tết yên tâm. Con gái học đại học cần bà lo lắng, nhưng Từ Minh vẫn nghĩ, con gái là sẽ ngoài xã hội, bà sẽ để dành tiền mua nhà cho con. Sau , dù gì, nhà ở sẽ chỗ dựa, một gia đình để trở về.
Cuộc đời , khó khăn nào là vượt qua .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-dung-my-thuc-chinh-phuc-gioi-giai-tri/chuong-59-luoi-lo-tao-pho.html.]
...
Sáng nay, Lạc Anh tào phớ mặn. Bản tào phớ vị, mặn ngọt là do gia vị thêm . Tuy nhiên, phim trường ở miền Bắc, thực khách quen ăn ngọt. Nếu Lạc Anh tào phớ kiểu Tứ Xuyên, e rằng sẽ hợp khẩu vị.
Sau khi tiễn khách sáng nay, Lạc Anh thấy những bát tào phớ còn ít, những lọ gia vị trống , và chiếc lưỡi lò còn một nửa của , cô chợt nhớ đến chuyện kiếp .
Lạc Anh cung năm chín tuổi, mười một tuổi sư phụ nhận tử, chính thức bước chân Ngự thiện phòng.
Mười lăm tuổi, món bánh ngọt cô Tiên đế khen ngợi và Thái hậu ban thưởng, từ đó hai vị chú ý.
Sau , Thái hậu thường xuyên sai gọi tên cô đến nấu ăn. Cô ở Ngự thiện phòng trọng dụng nhưng cũng luôn cẩn trọng.
Ý của bậc đế vương khó lường, hơn nữa chỉ cần một chút sơ suất thể liên lụy đến cả tính mạng.
Lúc đó, sư phụ cô với ánh mắt lo lắng. Cô quá tài năng, quá nổi bật, quá dễ trở thành mục tiêu.
Tuy nhiên, Lạc Anh bao giờ dám kiêu ngạo. Càng trọng dụng, càng nổi tiếng, cô càng trở nên lặng lẽ, một lòng chuyên tâm việc nấu ăn. Gặp ai cũng lạnh lùng, nghiêm túc.
Những năm cuối đời của Tiên đế cũng là lúc tài nghệ nấu ăn của Lạc Anh tiến bộ vượt bậc. Lạc Anh hai mươi tuổi Tiên đế đích phong Tổng quản Ngự thiện phòng.
Sau , Tiểu hoàng đế kế vị, cũng đổi nhân sự, phong cô nữ quan chính nhất phẩm.
Những việc của Tiên đế cuối đời dễ để đ.á.n.h giá, nhưng Lạc Anh từ đầu đến cuối đều nhận ân huệ của cả hai triều đại, luôn khắc ghi trong lòng.
Món bánh rán mà Từ Minh gọi là lưỡi lò hôm nay, Lạc Anh nhớ là món khoái khẩu của Thái hậu, còn tào phớ là món Tiên đế thích.
Không ai "bánh rán" như thế nào. Nó nhân, bên trong đặc, giòn như bánh bột giòn, cũng như bánh nướng bánh bao dựa nhân.
Chỉ bột, chiên trong dầu thì mềm, thêm đường thì vị ngọt. Thái hậu thỉnh thoảng mới ăn một . Không cách nào khác, dù Thái hậu thích ăn, nhưng theo lời dặn của ngự y, đồ chiên rán hạn chế.