Dọn dẹp là công việc đòi hỏi cả kỹ năng lẫn thể lực. Thường ngày Từ Minh vội vã chạy giữa các nhà chủ khác . Đôi khi, bà khỏi nhà , ăn vội bánh bao cầu thang nhanh chóng chạy đến nhà khác. Đã lâu bà ăn một bữa cơm đàng hoàng trong lúc việc.
"Chị còn nhà khác ? Không vội dọn dẹp, ăn xong nên nghỉ ngơi một chút thì hơn." Lạc Anh .
Sàn nhà trong sảnh sáng bóng như mới. Tám cái bàn vuông và ghế gỗ lau sạch sẽ. Trần nhà cũng lau dọn một lượt. Nếu Lạc Anh gọi chị Từ ăn trưa, lẽ bà bắt đầu lau kính .
Nếu là chủ nhà khác hỏi câu , Từ Minh lẽ sẽ nghĩ: Câu là ở thêm ?
khi từ miệng cô chủ nhỏ , bà chỉ cảm thấy đó là sự quan tâm chân thành, dễ chịu.
Hôm nay Từ Minh chỉ nhận một đơn hàng . Vì đây dịch vụ dọn dẹp hàng ngày, mà là dọn dẹp tiệm, nên giá cao hơn bình thường một chút. Tiền công của đơn đủ cho một ngày việc vất vả.
"Không ạ. Hôm nay chỉ đơn của cô. ăn xong nghỉ dễ buồn ngủ, để rửa bát cho cô nhé." Từ Minh dậy chuẩn việc.
Có lẽ vì ăn bữa cơm của Lạc Anh, chị Từ trở nên chuyện cởi mở hơn, chia sẻ một vài mẹo vặt dọn dẹp, Lạc Anh ghi .
Nhà bếp là nơi Lạc Anh thường xuyên lui tới. Bếp ga, nồi, tủ lạnh, tủ chén, thứ đều dọn dẹp sạch sẽ hàng ngày. Ngay cả vết dầu mỡ cũng lau dọn ngay trong ngày. Từ Minh nhà bếp sạch tinh tươm mắt, cảm thấy như chẳng gì để .
"Cô mở tiệm ăn sáng tiệm bánh bao ?" Từ Minh dọn dẹp các ngóc ngách trò chuyện với Lạc Anh.
Bà thấy buổi trưa khách, còn bánh bao là đồ thừa buổi sáng, nên đoán .
nếu tiệm ăn sáng chỉ một chủ quán, mà tay nghề bánh bao hôm nay, chắc chắn khách đông. Liệu một xuể ?
"Sáng bán chút đồ ăn sáng. Bánh bao, bánh bao luộc, hoành thánh, màn thầu, tào phớ. Mỗi ngày một món khác . Khách đến thì ăn món gì món đó." Lạc Anh .
Truyện được edit bởi Hằng Kio. Nếu thấy hay các bạn hãy bình luận cho mình được biết cảm nhận nha.
Từ Minh ngạc nhiên. Cửa hàng ăn sáng của cô chủ thật độc đáo. Cách kinh doanh cũng khác hẳn những nơi khác.
Thông thường, các tiệm ăn sáng luôn những món cố định: vài loại cháo như cháo trắng, cháo thịt băm trứng bắc thảo, cháo kê, cháo thập cẩm, thêm vài món dưa muối để lựa chọn. Các món bột thì màn thầu, bánh bao, hoặc bánh nướng, bánh chiên, vân vân. Ngày nào cũng những món cố định.
Còn những tiệm chuyên bán bánh bao hoặc há cảo, cũng chỉ chuyên một món. Hoặc là tiệm hoành thánh, hoặc là tiệm bánh bao, hoặc là tiệm há cảo.
Cách kinh doanh như cô chủ , nếu là khác sẽ chỉ "Làm bừa". Trông giống kinh doanh, mà giống như trẻ con chơi đồ hàng, mỗi ngày một ý tưởng.
Dù Từ Minh rõ việc kinh doanh của cô chủ thế nào, nhưng câu gì nhỉ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-dung-my-thuc-chinh-phuc-gioi-giai-tri/chuong-56-banh-ran.html.]
Người nào việc nấy. Cô chủ thể mở tiệm một cách tùy hứng như , hẳn là vì bản lĩnh của cô vững.
Hai chuyện vu vơ. Thời gian trôi qua nhanh chóng. Sau khi dọn dẹp xong nhà bếp, Từ Minh bảo Lạc Anh kiểm tra xem còn chỗ nào sạch .
Lạc Anh chứng kiến chị Từ việc, nhanh nhẹn và sạch sẽ, nên cô xác nhận dịch vụ ngay.
Khi chị Từ thu dọn dụng cụ của , bà cô với vẻ ngại ngùng.
Ánh mắt Lạc Anh đầy thắc mắc. Đã nghiệm thu xong, tiền trả, đ.á.n.h giá cũng cho, còn gì nữa ?
"Cái đó..." Từ Minh ngập ngừng .
"Cô thể bán cho một ít bánh bao sống ?"
Dù cô chủ cũng bán đồ ăn sáng. Bà mua một ít bánh bao sống về nhà luộc ăn, chắc là nhỉ?
Lạc Anh ngạc nhiên. Đây là đầu tiên cô gặp mua bánh bao sống. Chắc là chị Từ ăn thấy ngon. Hàng chục chiếc bánh bao còn trong tủ lạnh đều cô đóng gói , coi như bán một nửa, tặng một nửa cho bà.
Từ Minh cho gói bánh bao sống chiếc túi lớn của , chợt nghĩ điều gì đó, "Cô chủ, cô 'lưỡi lò' ?"
"Lưỡi lò"?
Nghe Từ Minh nhắc đến, vẻ đây là tên một món ăn, nhưng Lạc Anh thấy lạ. Đó là tiếng địa phương ? Cô thực sự món .
Đợi Từ Minh từ từ giải thích "lưỡi lò" là món gì, Lạc Anh mới hiểu , hóa đó là món bánh rán.
" . Ngày mai chị đến ăn nhé?" Lạc Anh hỏi.
Nghe câu trả lời của cô chủ, mắt Từ Minh sáng lên. Ban đầu bà chỉ vu vơ. Đã lâu bà ăn món "lưỡi lò", nhưng đôi khi trong lòng thèm món .
Bà vốn hy vọng nhiều, vì món đây chỉ ở thị trấn, chỉ bán ở các phiên chợ, đến muộn là hết. Không ngờ cô chủ trẻ tuổi .
"Ăn chứ, sáng mai nhất định sẽ đến ăn!" Bà một cách dõng dạc.
…