Ta dùng mỹ thực chinh phục giới giải trí - Chương 106: Tỏi ngâm đường

Cập nhật lúc: 2025-11-08 07:18:21
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cơ nghiệp đều ở khu phim trường, nhà cửa. Mỗi đều vài căn nhà, ở vị trí , lớn lên , chỉ cần thu tiền cho thuê nhà cũng sống . Những chịu yên thì đến công đoàn, hoặc việc hậu trường. Cũng mở quán đón khách du lịch, cho thuê các loại trang phục, bán hàng, cũng thích diễn xuất thì cứ an phận vai phụ nhỏ, ôm chí lớn gì, mỗi một cách sống khác .

Trịnh Viên Viên như những trong gia đình , cứ ở đây, như ếch luộc trong nước ấm, cả đời đổi. Cô thi đậu một trường ở thủ đô, đó biên tập viên cho một công ty truyền thông mới, thu nhập ở mức trung bình, thỉnh thoảng thêm thu nhập ngoài. kiếm nhiều cũng tiêu nhiều, tiền thuê nhà chiếm mất một nửa, chi tiêu hằng ngày cũng chẳng còn bao nhiêu.

Bữa sáng khó ăn ngon. Thức đêm chạy tin tức nóng hổi, sáng nào cũng sát giờ mới đến công ty, gì ăn nấy, hiếm khi ăn một bữa nóng sốt.

Đến toà nhà công ty thì mua một ly cà phê đen để tỉnh táo. Năng lượng cả buổi sáng đều trông cậy nó.

Không quán ăn sáng, nhưng những ngày nghỉ thì cô ngủ đến trưa mới dậy. Thỉnh thoảng ăn sáng thì gọi đồ ở các chuỗi cửa hàng, hương vị chỉ thể là tạm bợ.

Về nhà mấy ngày nay, Trịnh Viên Viên về từ chiều 30 Tết. Hôm nay là mùng 3, nhưng bữa cơm tất niên đêm 30 ăn liên tiếp ba ngày . Sáng nay em họ rủ ngoài ăn sáng, cô cảm động đến rơi nước mắt.

Uống thêm một ngụm cháo, Trịnh Viên Viên sang món dưa muối sáng nay, cả củ tỏi ngâm đường!

Những củ tỏi ngâm đường đặt từng củ đĩa, bộ củ đều nở nhiều.

Tỏi tươi ban đầu màu trắng hoặc tím, nhưng củ tỏi ngâm đường mắt trong suốt, trông cực kỳ mắt.

Truyện được edit bởi Hằng Kio. Nếu thấy hay các bạn hãy bình luận cho mình được biết cảm nhận nha.

Dùng một đũa gắp một củ tỏi ngâm đường. Hầu như cần dùng tay bóc, chỉ cần c.ắ.n nhẹ một cái, tép tỏi ngâm đường trong suốt sẽ tự động hiện mắt.

Cô c.ắ.n một miếng. Không mùi tỏi sống nồng thường thấy, ăn giòn tan, miệng, chút cay nồng nào, ngược vị chua chua ngọt ngọt, giống như đang ăn vặt , cực kỳ kích thích vị giác.

Ăn cái đến cái khác, thể dừng !

Đã lâu ăn một bữa sáng tử tế. Vốn dĩ cô còn buồn ngủ, nhưng khi ăn xong bữa sáng , cả ấm áp, cảm thấy tinh thần cũng phấn chấn hẳn lên, cơ thể cũng tràn đầy năng lượng.

Nếu gần căn hộ của cô ở thủ đô một quán ăn sáng như thế , cô nhất định sẽ đến ăn mỗi ngày!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-dung-my-thuc-chinh-phuc-gioi-giai-tri/chuong-106-toi-ngam-duong.html.]

Lạc Anh nhanh tay nướng bánh nướng nhân thịt bò. Sáng nay khách đến ăn đông thật, cô vốn nghĩ đều nên ở nhà ăn sáng.

ăn xong thì ngay, cũng ăn xong thì lười biếng nghỉ ngơi.

Không còn khách nào thêm nữa, Lạc Anh thấy Dương Điền liền chợt nhớ hỏi.

"Bữa tất niên của thế nào?"

Dương Điền lập tức thẳng thớm, "Báo cáo bà chủ, món gà om vàng thành công. Nhờ bà chủ truyền thụ hết bí quyết. Từ nay về , dầu sôi lửa bỏng, sinh tử, cũng từ nan."

Nghe Lạc Anh hỏi, Phùng Oánh Oánh kể bữa tất niên của họ ở nhà chị Tôn. Mỗi một món, cùng gói sủi cảo. Ban đầu ai dám ăn món gà om vàng của Dương Điền. Mặc dù vẻ thơm ngon, nhưng ai từng thấy Dương Điền bếp, nên dám thử. Mãi đến khi Phùng Oánh Oánh ăn một miếng đầu tiên, những khác mới dám gắp. Sau đó thì chén sạch còn gì.

Dương Điền vốn chút đắc ý, nhưng mặt Lạc Anh vẫn khiêm tốn, "Đều là nhờ bà chủ chỉ bảo , bí quyết của bà chủ ."

Chín giờ sáng, bốn bóng quen thuộc cửa chào Lạc Anh.

"Bà chủ, chúc bà năm mới vui vẻ."

"Năm mới, chúc bà chủ dồi dào sức khoẻ, ngày càng xinh , tay nghề ngày càng điêu luyện."

Lạc Anh cũng đáp những lời chúc lành. Cô mấy vị đại thực khách xuống.

Cô cúi đầu đếm bánh nướng trong tay. Ban đầu thấy đủ , nhưng họ đến thì... tiếp tục gói thôi!

"Bà chủ, mấy ngày nay ngày nhớ đêm mong món ăn của bà đấy," trai gương mặt trẻ con .

"Ba ngày gặp, như cách mười năm," đôi mắt nhỏ cũng gật đầu đồng ý.

 

Loading...