Ta Dựa Vào Hóng "Drama" Để Trở Thành Tỷ Phú Hương Cảng [Thập Niên 90] - Chương 433:-------

Cập nhật lúc: 2025-12-30 09:13:42
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOeVJoUJl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế nên, khi xong phương án phân chia tài sản, Ôn Gia Kỳ hề loạn, biểu cảm cũng coi như bình tĩnh.

Ôn Vinh Sinh thấy thì hài lòng, bèn hỏi: "Gia Kỳ, con tại thành lập quỹ riêng cho con ?"

"Con..." Ôn Gia Kỳ mấp máy môi, cúi đầu lí nhí, "Bởi vì con đủ thông minh, Daddy sợ con lừa."

Ôn Vinh Sinh , cảm thán: "Gia Kỳ , cuối cùng con cũng trưởng thành ." Ông dừng vài giây, gật đầu tiếp, "Như cũng , thể yên tâm nhắm mắt ."

Ôn Gia Kỳ đỏ hoe mắt, nghẹn ngào gọi: "Daddy..."

"Sau hãy sống thật nhé." Ôn Vinh Sinh chỉ dặn dò một câu ngắn gọn, đó xua tay, "Con ngoài , để chuyện riêng với A Nguyệt một lát."

Luật sư và nhân viên công chứng cũng rời cùng Ôn Gia Kỳ. Sau khi họ , phòng bệnh trở vẻ yên tĩnh. Ôn Vinh Sinh dường như thấm mệt, nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc mới hỏi Ôn Nguyệt về tình hình công ty.

Kể từ khi Ôn Vinh Sinh chuyển phòng chăm sóc đặc biệt (ICU), trợ lý của ông vẫn thường xuyên đến báo cáo tình hình, nên ông nắm khá rõ việc. Tuy nhiên, Ôn Nguyệt vẫn cố gắng tóm tắt một nữa thật ngắn gọn.

Nhờ màn " mắt" ấn tượng trong cuộc họp chào mừng, suốt một tháng qua, những cổ đông phản đối cô lên nắm quyền đều tỏ ngoan ngoãn, nên công việc tiến triển vô cùng thuận lợi.

Khi nội bộ công ty định, giá cổ phiếu cũng nhanh ch.óng bình trở . Tuy tăng vọt, nhưng ít nhất chấm dứt đà giảm. Trong đó, cổ phiếu của Bách Hóa Lệ Vinh do Ôn Nguyệt từng trực tiếp quản lý là hồi phục nhanh nhất.

Nói tóm , thứ đều đang phát triển theo hướng tích cực.

Nghe xong, Ôn Vinh Sinh : "Con năng lực, giao công ty cho con, yên tâm."

Nếu là khác, câu dù là giả vờ cũng sẽ tỏ vui mừng và phấn khích. Ôn Nguyệt diễn kịch, nên chỉ bình tĩnh đáp một tiếng "Vâng".

Phòng bệnh rơi im lặng, cho đến khi Ôn Vinh Sinh lên tiếng nữa.

Thư Sách

"Ta Bảo Cầm lái xe đ.â.m Gia Hân là do nhận hai bức thư nặc danh, tố cáo Gia Hân đang điều tra nguyên nhân cái c·hết của Từ Mỹ Phượng," Ôn Vinh Sinh mở mắt Ôn Nguyệt, "A Nguyệt, con thật cho , chuyện do con đổ thêm dầu lửa ?"

Ôn Nguyệt thẳng mắt ông, im lặng gần nửa phút mới hỏi một câu liên quan: "Ông tại khi c·hết, Ôn Gia Hân xuất hiện gần Đại học Hương Giang ?"

Ôn Vinh Sinh sững : "Tại ?"

"Để đến thư viện tra cứu sách về hóa học. Cô tìm một loại hóa chất độc tính tương tự Thallium." Ôn Nguyệt bình tĩnh , "Lần , mục tiêu của cô ."

Trầm mặc hồi lâu, Ôn Vinh Sinh lẩm bẩm: "Sao thế... Làm con những chuyện ?"

Ôn Nguyệt giải thích nhiều, chỉ : " tự cách của ."

"Phải , con nắm trong tay tòa soạn báo, tin tức đương nhiên linh thông."

Ôn Vinh Sinh nhắm mắt , ông cần thời gian để tiêu hóa thông tin bất ngờ . nhanh đó, ông sực nhớ điều gì, mở bừng mắt, ánh mắt sắc bén chằm chằm Ôn Nguyệt.

Ôn Nguyệt hề né tránh, bình thản ông.

Ôn Vinh Sinh tự thấy lý do chính đáng để hỏi, nên chần chừ. mỗi khi lời định thốt đến cửa miệng, trong lòng ông dấy lên chút sợ hãi. Vì thế, cho đến tận cùng, ông vẫn dám hỏi câu hỏi đó.

...

Hai ngày , Ôn Vinh Sinh qua đời.

Tang lễ của ông tổ chức vô cùng long trọng. Người đến viếng bao gồm hơn một nửa giới thượng lưu Hương Giang, ngay cả giới chính trị cũng ít nhân vật đến dự.

Đoàn đưa tang kéo dài dằng dặc. Ngày hôm đó mưa phùn lất phất, ai nấy đều mặc đồ đen, cầm ô đen. Nhìn tro cốt của Ôn Vinh Sinh hạ huyệt, đám đông mới dần dần tan .

Ôn Gia Di cũng trở về. Năm nay cô đầy hai mươi tuổi mà trải qua nỗi đau mất , mất chị và mất cha liên tiếp. Thậm chí khi và chị qua đời, cô cũng thể về Hương Giang chịu tang.

Những biến cố khiến cô trở nên trầm mặc ít , đối với Ôn Nguyệt và Ôn Gia Kỳ cũng chẳng thiện cảm gì. Sau khi khách khứa về, cô cũng nhanh ch.óng rời .

Trước bia mộ chỉ còn bốn : Ôn Nguyệt, Ôn Gia Kỳ và hai em nhà họ Dịch.

Ôn Gia Kỳ đột nhiên lên tiếng: "Nói chuyện một chút ?"

"Được." Ôn Nguyệt đáp, sang bảo Dịch Hoài lên xe đợi .

Khi em Dịch Hoài khuất, Ôn Gia Kỳ thẳng: "Ôn Nguyệt, thực vẫn luôn ghét cô."

"Như cả thôi, cũng chẳng ưa gì cô." Ôn Nguyệt đáp tỉnh bơ.

Ôn Gia Kỳ bật : "Cũng , quan hệ giữa chúng bao giờ , chắc cũng chẳng khá hơn ." Cô ngẩng đầu bầu trời xám xịt cuối màn mưa, , " định rời khỏi Hương Giang."

"Đi ?"

"Chắc là sang Úc, phong cảnh ở đó lắm," Ôn Gia Kỳ cụp mắt, "Thực Hương Giang cũng , nhưng bao giờ đây nữa."

Ôn Nguyệt ậm ừ một tiếng, hiếm khi dặn dò thêm một câu: "Đừng để lừa đấy."

Ôn Gia Kỳ trừng mắt Ôn Nguyệt, nhưng cuối cùng gì, chỉ vẫy tay: "Tạm biệt."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-dua-vao-hong-drama-de-tro-thanh-ty-phu-huong-cang-thap-nien-90/chuong-433.html.]

"Tạm biệt."

Sau khi Ôn Gia Kỳ rời , Ôn Nguyệt lập tức tìm Dịch Hoài mà bước đến ba tấm bia mộ cách đó xa.

Trước khi mất, Ôn Vinh Sinh từng đề nghị hợp táng cùng Bành Lệ Phân ( ruột Ôn Nguyệt), nhưng Ôn Nguyệt nghĩ rằng cô chắc chắn ông quấy rầy, nên chôn cất hai cùng một chỗ.

Bên trái mộ của Bành Lệ Phân là mộ chôn di vật của Ôn Khải ( trai ruột Ôn Nguyệt), còn bên là một ngôi mộ gió, bia mộ khắc chữ nào.

Ngôi mộ dựng lên cái c·hết của Ôn Gia Hân. Ôn Nguyệt lấy cớ là giữ chỗ cho , nhưng cô , nơi lẽ xuống từ lâu.

Đứng tấm bia mộ tên , Ôn Nguyệt cúi hành lễ.

Khi thẳng dậy, Ôn Nguyệt hỏi hệ thống: [Tại cơ hội sống nữa, còn cô thì ?]

[Bởi vì cô ý định báo thù, chỉ quên tất cả.]

Nghe thấy giọng của hệ thống, Ôn Nguyệt sững sờ: "Ngươi..."

Mặc dù cô đặt câu hỏi, nhưng hề nghĩ rằng sẽ nhận câu trả lời. Bởi đây đầu tiên cô thắc mắc như . Ngay từ khi mới xuyên đến thế giới , cô thấy kỳ lạ.

Tại hệ thống chọn cách đưa linh hồn cô xuyên đến đây, vì trực tiếp hồi sinh nguyên chủ? Về lý thuyết, cách đầu tiên rắc rối hơn nhiều so với cách thứ hai, ?

đây, hệ thống cứ hỏi một câu là ba câu , chỉ bảo đó là sự sắp đặt của chủ hệ thống.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Ôn Nguyệt cứ ngỡ là "con cưng của trời", nên cũng còn băn khoăn về vấn đề nữa. Mãi đến hôm nay, khi ba ngôi mộ , cô bỗng dưng cảm thán nên mới thuận miệng hỏi một câu.

ngờ nhận câu trả lời từ hệ thống, nhưng nó thực sự đáp .

Hiểu thắc mắc của Ôn Nguyệt, hệ thống chủ động giải thích: [Bởi vì cô đạt thành tựu "Sống lâu trăm tuổi", nên nâng cấp, thể tra cứu những tư liệu mà quyền hạn để xem.]

Ôn Nguyệt nhận điều gì đó, hỏi: [Trước đây ngươi quyền xem tư liệu về nguyên ?]

[ nha~] Hệ thống trả lời, [ tra cứu thì thấy, hóa nguyên chủ Ôn Nguyệt từng cơ hội trọng sinh, nhưng cô chỉ quên hết thứ của kiếp , nên chọn đầu t.h.a.i chuyển kiếp.]

Ôn Nguyệt cảm thấy chuyện chút huyền ảo. Chẳng đây là hệ thống công nghệ cao ? Sao giờ biến thành tâm linh huyền bí ?

nghĩ nghĩ , cái hệ thống cô đang dùng chẳng những thể thông qua việc "check-in" để quá khứ tương lai của khác, mà còn thể di chuyển vật phẩm mua từ cửa hàng hệ thống đến bất cứ . À, còn cả những món hàng trong cửa hàng đó nữa, chẳng giống đồ vật trần gian chút nào.

Quan trọng hơn, bản việc cô xuyên trọng sinh nhờ hệ thống là một điều phi lý, giờ mà còn bàn chuyện khoa học công nghệ thì đúng là "tự lừa dối ".

Ôn Nguyệt hỏi: [Vậy là, Ôn Nguyệt nguyên bản đầu t.h.a.i ?]

[ ~]

[Cô sẽ đầu t.h.a.i một gia đình như thế nào?]

[Căn cứ theo nguyện vọng của cô , thì hẳn là một gia đình cha yêu thương , hạnh phúc và yên ấm đấy~]

Nhớ xuất hào môn nhưng gia đình tan vỡ, tưởng tìm yêu thương nhưng tính kế đến c.h.ế.t của nguyên chủ, Ôn Nguyệt hiểu lý do cô đưa yêu cầu như .

Cô đưa tay chạm nhẹ lên bia mộ mặt, từ tận đáy lòng: "Hy vọng ở kiếp sống mới, cô thể sống bình an và hạnh phúc cả một đời."

Nói xong, Ôn Nguyệt lùi hai bước, cúi hành lễ thật sâu ba ngôi mộ, đó lưng rời .

...

Mùa đông năm 1995.

Sau khi giải quyết xong những nhân tố bất trong nội bộ Lệ Vinh, tại cuộc họp công ty, Ôn Nguyệt đề xuất kế hoạch 5 năm về việc tăng cường đầu tư thị trường đại lục.

Mùa xuân năm , cô chuyến bay thẳng từ Hương Giang đến Thượng Hải, bắt đầu chuyến khảo sát tại đại lục.

(Hết truyện)

Loading...