Ta Dựa Vào Hóng "Drama" Để Trở Thành Tỷ Phú Hương Cảng [Thập Niên 90] - Chương 110: Nhà họ Chung 2
Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:08:00
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một lúc lâu , Ôn Nguyệt thở dài: "Thôi , để em nghĩ cách khác ."
Dịch Hoài liền Ôn Nguyệt hiểu lầm, vội giải thích: "Anh lo em đắc tội nhà họ Chung ảnh hưởng đến quan hệ ăn của . Mà là vì nhà họ Chung xuất từ xã hội đen. Tuy mấy năm gần đây họ tẩy trắng và tích cực từ thiện, nhưng 'giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời', lo em đắc tội họ sẽ trả thù."
"Xuất từ xã hội đen?" Ôn Nguyệt ngạc nhiên, điểm hệ thống từng nhắc tới.
nghĩ đến những vụ án mạng gần đây, Ôn Nguyệt thấy hợp lý. Chẳng trách nhà họ Chung dám chuyện mua hung g·iết , hóa gốc gác vốn dĩ là dân chị.
dù , cô vẫn gặp họ. Cùng lắm thì cô sẽ kiềm chế gây xung đột trực diện, khi bóc phốt cũng sẽ ẩn danh, cố gắng che giấu bản hết mức thể.
Nghĩ , Ôn Nguyệt ngước mắt Dịch Hoài, nở nụ mang chút nịnh nọt: "Thế nếu em đảm bảo gây gổ với nhà họ Chung, chịu đưa em dự tiệc ?"
"Em chắc là sẽ gây gổ với họ ?" Dịch Hoài nheo mắt hỏi, ánh sắc bén.
"Đương nhiên là chắc !" Ôn Nguyệt vỗ n.g.ự.c cam đoan, "Nếu tin, đến lúc đó em sẽ theo sát bên cạnh từ đầu đến cuối, ?"
Trước đây, Dịch Hoài đồng ý để Ôn Nguyệt dọn về nhà họ Dịch vì còn mong đợi gì cuộc hôn nhân , mà chỉ vì phá vỡ mối quan hệ hợp tác giữa hai gia đình. Anh cũng chẳng nghĩ đến việc sẽ chiều theo ý bố vợ mà hàn gắn tình cảm, chỉ định "nước sông phạm nước giếng" cho đến khi hợp tác kết thúc, hoặc đến khi Ôn Nguyệt chán mà dọn .
mối quan hệ giữa với cứ " nghĩ đến" là thể phủi sạch.
Mang tiếng là vợ chồng ba năm, nhưng thực tế gặp mặt đếm đầu ngón tay, mỗi gặp chỉ vội vàng vài phút, ba câu, tình cảm đương nhiên , thậm chí còn đầy định kiến.
từ khi sống chung, Ôn Nguyệt đổi nhiều. Cô luôn tươi , chuyện bớt gay gắt, khi nhờ vả thì giọng điệu mềm mỏng, thiết chứ hống hách như xưa.
Tục ngữ câu "giơ tay đ.á.n.h đang ", đối diện với một Ôn Nguyệt như , khó mà giữ mãi bộ mặt lạnh lùng. Thế là về nhà ăn cơm nhiều lên, khi giúp cô việc gì cũng thêm vài phần chân thành, những cuộc trò chuyện cũng dần trở nên tự nhiên hơn.
Mãi cho đến cuộc chuyện với Dịch Đông vài ngày , mới chợt nhận , ranh giới "nước sông phạm nước giếng" giữa họ dường như phá vỡ từ lúc nào.
Ngay cả khi còn định giữ cách, cô xảy chuyện. Giờ đây khi phát hiện những tâm tư thầm kín trong lòng, càng bảo đảm sự an cho cô.
Đồng thời, Dịch Hoài cũng hiểu rõ Ôn Nguyệt kiểu đồng ý thì sẽ ngoan ngoãn lời. Như cô , nếu đưa , cô sẽ tự tìm cách tiếp cận nhà họ Chung.
Thay vì để cô một lỗ mãng chạy đến mặt đám nguy hiểm đó, chi bằng đưa cô cùng. Có danh nghĩa tham dự yến tiệc, ít nhất sự xuất hiện của cô cũng quá đường đột.
Nếu thực sự xảy xung đột, ở bên cạnh cũng kịp thời ứng biến.
Dịch Hoài do dự nữa, gật đầu: "Được."
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-dua-vao-hong-drama-de-tro-thanh-ty-phu-huong-cang-thap-nien-90/chuong-110-nha-ho-chung-2.html.]
Ôn Nguyệt và Dịch Hoài về đến nhà thì bức thư do hệ thống gửi cũng đến tay Lý Thành Bang.
Khác với đầu nhận thư mấy để tâm, thư gửi cho , Lý Thành Bang lập tức chạy phòng trực ban, kịp về đến văn phòng xé xem.
Tuy khi mở thư, Lý Thành Bang đoán đây thể là bằng chứng do nặc danh gửi tới, nhưng khi rõ mấy tấm ảnh trong phong bì, vẫn kinh ngạc đến mức há hốc mồm.
Mãi cho đến khi Ada - nữ cảnh sát duy nhất của Tổ trọng án A - vô tình ngẩng đầu lên, thấy ngây ở cửa, ngạc nhiên hỏi: "Sếp Bang, gì thế? Lại là thư của ai gửi ?"
"Thư?" Chú Trang tiếng liền ngẩng đầu, "Chẳng lẽ là bằng chứng?"
Vừa bằng chứng, các cảnh sát hiện trường lập tức xúm : "Bằng chứng gì thế? Sao trông sếp Bang sững sờ ?"
Vừa họ ghé đầu xem, cũng đồng loạt c·hết lặng: "Cái... cái ... chẳng lẽ là ảnh chụp Lý Văn Bỉnh lúc đang hành h·ung nạn nhân ?"
"Nhìn ảnh là ngay !" Một cảnh sát khác cầm lấy hai tấm ảnh so sánh, vẻ mặt trở nên kỳ quái, "Hình như cùng một ngày ? Cảnh vật xung quanh khác , quần áo của Lý Văn Bỉnh và nạn nhân cũng khác ."
Chú Trang và những khác cũng chụm đầu soi kỹ.
Mấy đối chiếu các bức ảnh xong, cuối cùng đều kinh ngạc đến mức thốt nên lời, trân trối. Mãi lúc Ada mới phá vỡ sự im lặng: "Mọi xem, mấy tấm ảnh là Lý Văn Bỉnh tự chụp là nhân chứng chụp?"
Một cảnh sát tiếp lời: "Nếu là Lý Văn Bỉnh tự chụp thì sở thích biến thái gì ? Hơn nữa ảnh chụp rơi tay nhân chứng nặc danh?"
Một cảnh sát khác phản bác: "Nếu là nhân chứng chụp, đó thể chụp cận cảnh nhiều ảnh như mà phát hiện? Hơn nữa tại đó báo cảnh sát ngay khi chụp bức đầu tiên? Như thế rõ ràng thể ngăn chặn thêm nhiều cái c·hết vô nghĩa."
"Đó là việc chúng cần suy xét lúc ," Lý Thành Bang xem xong lá thư kèm, , "Việc chúng cần bây giờ là dựa theo chỉ dẫn của nhân chứng nặc danh để tìm những t.h.i t.h.ể phát hiện, tra chân tướng sự thật, ngăn chặn thêm nhiều hại!"
Thư Sách
Nói đến đây, Lý Thành Bang thu mấy tấm ảnh từ tay đồng nghiệp: " tìm Madam (cấp ) ngay bây giờ để xin đẩy nhanh tiến độ gộp án."
Có bằng chứng mới, hiệu suất việc của cảnh sát tăng lên đáng kể. Chưa đến 12 giờ trưa, thủ tục gộp án tất, ban chuyên án thành lập.
Khoảng 3 giờ chiều, hai t.h.i t.h.ể nữ từng phát hiện tìm thấy tại địa điểm chỉ dẫn.
5 giờ chiều, núi bằng chứng thể chối cãi, Lý Văn Bỉnh cuối cùng chịu nổi áp lực, thừa nhận hành vi g·iết .
vụ án vẫn kết thúc. H·ung th·ủ s·át h·ại cô gái ở phố Phật Quang (nạn nhân thế cho Chu Tiểu Băng) vẫn rõ là ai. Liệu nạn nhân thứ 7 xuất hiện vẫn là một ẩn .
Về việc nên thông qua truyền thông cảnh báo dân về khả năng xuất hiện nạn nhân thứ 7 , Lý Thành Bang và Cảnh sát trưởng Từ ý kiến trái chiều.
Cảnh sát trưởng Từ cho rằng dân Hương Giang sống bóng ma của vụ án g·iết suốt hơn một tháng qua. Hiện tại tuy phá 6 vụ (5 nạn nhân cũ + 1 Lý Văn Bỉnh thừa nhận), nhưng vẫn còn một h·ung th·ủ nữa nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật (vụ phố Phật Quang). Dù công bố tình hình điều tra thì dân chắc chắn vẫn hài lòng.
Trong tình huống , nếu thông báo cho dân rằng tên h·ung th·ủ thứ hai khả năng tiếp tục gây án, chẳng khác nào đổ thêm dầu lửa. Việc chỉ ảnh hưởng đến danh dự của cảnh sát mà còn gây sự hoảng loạn trong cộng đồng.