Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 85

Cập nhật lúc: 2025-04-29 13:13:48
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Con tiện nhân này đúng là mạng lớn, bị sơn tặc bắt cóc, vậy mà vẫn có thể bình an vô sự trở về.

Ả ta trừng mắt nhìn Tử Thần, thực sự hận không thể cắn c.h.ế.t nàng ấy mới có thể giải tỏa được mối hận trong lòng.

Lão Lý đưa Tử Thần về trước, hắn để những thị vệ khác ở lại để họ kiểm tra kỹ hang ổ của sơn tặc, xem có thứ gì có thể tận dụng được không, như bạc, lương thực các loại.

Nhưng vừa đến nơi không lâu, họ đã thấy mấy người đó thất vọng trở về.

“Sao vậy? Không có gì sao?” Lão Lý thấy hai tay bọn họ trống không, có chút không tin.

“Đúng vậy? Sao lại sạch sẽ như vậy? Đừng nói đến vàng bạc có giá trị, ngay cả lương thực cũng không tìm thấy một hạt.” Một người thất vọng thở dài nói: “Ta chưa từng thấy tên sơn tặc nào nghèo kiết xác như vậy, thật là quá ngu ngốc, làm sơn tặc mà lại nghèo như vậy, đúng là làm mất mặt sơn tặc.”

“Ngươi nói bậy bạ gì vậy?” Lão Lý quát lớn.

Lời này có hơi quá, tự mình biết trong lòng là được rồi, còn nói ra.

Không biết họa từ miệng mà ra sao?

Lão Lý mặt mày buồn bã nhưng nhìn thấy Tử Thần cười tủm tỉm, trong lòng hắn đột nhiên lại thoải mái, cũng không tính là vô ích, không phải đã cứu được người rồi sao?

“Được rồi! Không còn sớm nữa, mang theo đám người này, bắt đầu lên đường!”

Cộng thêm mấy chục tên sơn tặc, đội ngũ bỗng chốc đông đảo hẳn lên.

“Lão Lý, còn xa lắm mới đến huyện Trường Sơn, chúng ta mang thêm nhiều người như vậy, lương thực không đủ đâu.” Có người nhắc nhở lão Lý.

Lão Lý trầm ngâm một lúc: “Nơi này gần thành Trường Phong hơn, hay là chúng ta đi vòng đưa những người này đến thành Trường Phong trước, rồi sau đó mới đến huyện Trường Sơn?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-85.html.]

Các thị vệ nghe xong đều gật đầu lia lịa: “Được.”

Nhưng lão Lưu lại nói một cách âm dương quái khí: “Lão Lý, ngươi quên rồi sao, nguyên Binh kỵ tướng quân, ái tướng của Tô Tử Thành là Tôn Hằng hiện đang ở thành Trường Phong tu sửa hành cung cho bệ hạ, ngươi không sợ hắn sẽ bắt cóc người Tô gia sao?”

Lão Lý cau mày: “Tôn tướng quân không phải người như vậy, huống hồ hiện tại hắn đã được điều đến Công Bộ, không còn binh quyền, hắn thế đơn lực mỏng cũng không bắt cóc được.”

“Sao võ tướng lại đi Công Bộ? Chẳng phải rất buồn cười sao?” Có người cười khẩy nói.

Mọi người đều liếc nhìn hắn, không ai lên tiếng.

Điều Tôn Hằng đến Công Bộ là ý chỉ của thánh thượng, ai dám bàn tán lung tung?

Tên thị vệ kia thấy thái độ của mọi người, đột nhiên nhận ra mình đã lỡ lời, sắc mặt thay đổi, vội vàng ngậm miệng, không dám nói gì nữa.

Xác định xong lộ trình, cả đoàn người bắt đầu rời khỏi đường lớn, tiến về phía đông bắc không xa là thành Trường Phong.

Lão Lý xem bản đồ tính toán sơ bộ, ước chừng tối mai sẽ đến nơi.

Giao những tên sơn tặc này đi, họ sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều.

Một đám sơn tặc đi theo sau những kỹ nữ, có mấy tên không an phận cố tình đuổi theo trêu chọc, sờ soạng lên người mấy cô nương đó, hoặc nhân cơ hội véo vài cái.

Vân Mộng Hạ Vũ

Chúng bị trói bằng dây thừng, tiện hơn nhiều so với những kỹ nữ bị còng tay.

Những cô nương đó ghê tởm né tránh nhưng họ biết những người này đều là kẻ liều mạng nên chỉ dám giận mà không dám nói.

Có một tên vô cùng to gan, thậm chí còn đuổi theo véo một cái vào m.ô.n.g Trần Yên Vũ, Trần Yên Vũ sợ hãi kêu “Á.” lên, như thể bị giẫm phải đuôi, hoảng sợ nhảy dựng lên.

Loading...