Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 58

Cập nhật lúc: 2025-04-28 23:05:18
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngựa đau, giơ chân lên hí dài một tiếng, sau đó chạy điên cuồng hướng về phía Tây Nam, hoàn toàn không để ý đến trên lưng ngựa còn có một người sống.

May mà Giả Đinh giữ chặt dây cương, nếu không thì suýt nữa bị hất xuống.

“Đứng lại! Đứng lại!” Hắn ta cầm roi quát lớn nhưng con ngựa điên cuồng nào nghe lời hắn ta, chỉ lo chạy liều mạng xuống núi, không hề để ý đến trên lưng ngựa còn có một người sống.

“Lão đại, lão đại, ngài đi đâu vậy?” Những thị vệ còn lại nhìn Giả Đinh cưỡi ngựa chạy như bay, nhìn nhau, không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Mau! Mau đuổi theo.” Lão Lý nói với mọi người.

Giả Đinh hét đến khản cả cổ nhưng con ngựa như bị ma ám, chỉ không ngừng chạy lao về phía trước.

Hắn ta ở trên lưng ngựa dùng hết sức bình sinh kéo dây cương nhưng con ngựa không quan tâm, hắn ta còn phải đề phòng cành cây trên đầu, tránh bị đánh xuống.

Bất đắc dĩ hắn ta chỉ có thể nằm trên lưng ngựa, hai tay ôm cổ ngựa.

Con ngựa bị hai tay siết chặt cổ, càng thêm bực bội, vừa chạy vừa cố tình cọ vào chỗ có cây, muốn hất cái móng vuốt trên cổ xuống.

Giả Đinh bị lắc lư đến chóng mặt, suýt nữa nôn hết đồ trong bụng ra.

Hắn ta tức giận muốn chết, muốn ngồi thẳng dậy, sau đó kéo chặt dây cương ngựa.

Nhưng vừa ngẩng đầu lên lại không để ý đến cành cây ngang trên đầu, vừa ngồi thẳng dậy, bị cành cây siết chặt cổ.

Chỉ nghe “Bịch.” một tiếng, hắn ta ngã khỏi ngựa, lăn xuống dốc.

“Ầm.” một tiếng rơi xuống ao sâu ngay bên dưới.

Nước lạnh trong ao sâu lập tức nhấn chìm Giả Đinh, hắn ta không biết bơi...

Trên mặt ao sâu nổi lên vài bọt khí, không lâu sau thì không còn động tĩnh gì nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-58.html.]

Một lúc lâu sau, lão Lý và các thị vệ mới dẫn người đuổi tới, bọn họ nhìn thấy con ngựa đã bình tĩnh trở lại.

“Này, người đâu?” Lão Lý nhìn con ngựa, tìm kiếm xung quanh nhưng không phát hiện ra dấu vết gì.

Vân Mộng Hạ Vũ

“A, có nước, có nước.” Có người nhìn thấy ao nước thì kinh hô.

“Có nước rồi!”

“Có nước rồi!”

Mọi người trong mắt đều sáng lên, xông về phía ao nước.

Bọn họ không có dụng cụ để uống nước, chỉ có thể dùng tay vốc nước đưa lên miệng.

Tô Bân sợ Tô Côn và Tô Lâm còn nhỏ tuổi ngã xuống nước, liền tìm lão Lý xin một cái bầu đựng nước, múc đầy nước trong bầu cho các đệ đệ thay nhau uống.

Nhị nương Trần Tú đỡ Tô phu nhân cũng cúi xuống múc nước, hai người tiện thể rửa mặt, giúp nhau chải lại tóc.

Tô Quân dẫn Tô Thành uống no, bắt đầu hắt nước vào nhau, chơi rất vui vẻ.

Chỉ có Chương Tử Yên, nàng ta bị thị vệ ngăn cản không cho đến gần bờ nước, chỉ có thể nhìn gia đình mình từ xa, nhìn hai nhi tử uống nước, còn rất vui vẻ, nàng ta không nhịn được mỉm cười nhàn nhạt.

Tô Mặc cứ thế dựa vào gốc cây, khoanh tay nhìn mười mấy tên thị vệ lần lượt xuống nước tìm kiếm Giả Đinh.

Nhưng ao nước này lại sâu, nước lại lạnh, bọn họ ở dưới nước không được bao lâu thì đều bị đông lạnh phải lên.

“Lý ca, rốt cuộc lão đại có ở dưới đó không?” Có người phàn nàn.

Lão Lý nhíu mày: “Con ngựa ở trên bờ, lão đại của chúng ta hẳn là ở gần đây nhưng tìm xung quanh không thấy, vậy thì chỉ có thể là rơi xuống nước rồi.”

Tô Bân lo lắng nhìn mấy đứa đệ đệ đang đùa nước ở ven bờ, mất đi muội muội, tâm trạng của hắn vẫn không tốt, một là nhớ muội muội, hai là lo lắng cho sức khỏe của nương vì quá đau buồn.

Loading...