Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 56

Cập nhật lúc: 2025-04-28 23:05:14
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ôi chao! Giả gia, mau tránh xa nàng ta ra, mặt nàng ta rõ ràng là bị bệnh độc, ngài sẽ bị lây đấy.” Trần Yên Vũ nhìn thấy, lập tức hoảng loạn kêu lên.

Giả Đinh lại không phải mù, hắn ta nhìn thấy mặt Chương Tử Yên trở nên đỏ và sưng, có chỗ còn chảy mủ vàng theo da.

Hắn ta sợ hãi kéo ngựa lại, thân mình không tự chủ được ngả về phía sau, tay che miệng hét lên: “Chương Tử Yên, sao ngươi lại biến thành bộ dạng quỷ quái này, mau che mặt lại, đừng lây cho người khác, ngươi đi... đi... tránh xa mọi người ra, còn nữa, ngươi không được phép đến gần mọi người khi chưa được bản thị vệ cho phép.”

Một mỹ nhân xinh đẹp sao lại biến thành nữ La Sát trong địa ngục?

Giả Đinh lập tức mất hứng, thay vào đó là vẻ mặt chán ghét.

Trần Yên Vũ nhìn thấy Giả Đinh như vậy, trong lòng lập tức nở hoa, không tệ, xem ra Giả Đinh đã nghe lời ả ta.

Tuy nhiên, khuôn mặt của Chương Tử Yên này thực sự đáng sợ, đúng là không ra người không ra quỷ, xem ra ông trời đang giúp ả ta.

Chương Tử Yên bị đuổi đến cuối đoàn người, còn phải cách xa một đoạn, Giả Đinh để lão Lý ở phía sau chuyên trông chừng nàng ta.

Sau đó hắn ta chạy về phía trước.

Hắn ta rất sợ chết.

Khi con ngựa chạy đến bên cạnh Trần Yên Vũ, đột nhiên Trần Yên Vũ loạng choạng, ngã xuống trước ngựa của hắn ta.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Giả Đinh kéo dây cương hỏi.

“Giả gia, chân của thiếp bị trẹo rồi, đau quá, đứng cũng không đứng nổi.” Trần Yên Vũ nói, ra vẻ đau đớn.

Ả ta cố ý kéo áo n.g.ự.c xuống, vô tình để lộ bộ n.g.ự.c trắng nõn của mình.

Giả Đinh nhìn ả ta, bụng lại sôi ùng ục, hắn ta thầm kêu không ổn.

Không ổn!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-56.html.]

Hắn ta lập tức định thần lại, quát lớn: “Trần Yên Vũ, tránh ra cho ta, không đi được? Ta sẽ khiến ngươi không đi được?”

Nói rồi, hắn ta giơ roi trong tay quất vào Trần Yên Vũ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trần Yên Vũ hét lên một tiếng thảm thiết, nhảy dựng lên, ôm đầu chạy về phía đoàn người.

Giả Đinh nhìn Trần Yên Vũ chạy như bay, cười lạnh một tiếng, thu roi lại: “Ả tiện nhân, dám trêu chọc bản thị vệ, ta sẽ không tha cho ngươi.”

Thật kỳ lạ, hắn ta chỉ có ham muốn chinh phục với Chương Tử Yên nhưng không hề có bất kỳ khó chịu nào về mặt thể xác.

Còn ả kỹ nữ này thì lúc nào cũng khiến bụng hắn ta khó chịu, rồi không kiềm chế được khiến hắn ta mất mặt.

Hắn ta sao có thể không hận bà ta.

Lúc này, Tô Mặc đã sớm quay lại bên cạnh Tô phu nhân và hai ca ca, nàng vẫn luôn âm thầm đi theo sau họ, còn Trần Thiếu Khanh thì dắt hai con ngựa đi theo từ xa.

Hắn không biết ẩn thân, không có cách nào đến gần.

Nhưng với thân thủ và cái đầu thông minh của Tô Mặc, hắn biết sư muội này tuyệt đối sẽ không chịu thiệt.

Điểm này hắn hoàn toàn yên tâm.

Hắn luôn giữ khoảng cách không xa không gần với đoàn người, vì họ không phát hiện ra hắn, mà hắn cũng không bị lạc, hắn luôn có thể nắm bắt tốt khoảng cách này.

Đường núi càng lúc càng khó đi, những người đi trước đã bắt đầu liên tục leo dốc.

Chỉ là dốc ban đầu hơi thoải, mọi người đi cũng chưa thấy mệt nhọc lắm.

Nhưng càng đi về phía bắc, càng cảm thấy khó khăn, dốc càng lúc càng lớn.

Những người này đeo gông cùm xiềng xích đi trên đường bằng đã thấy mệt, huống hồ lại liên tục leo dốc.

Chưa đến một canh giờ, mọi người đều không chịu nổi.

Loading...