Về đến nơi, Đinh Lan vẫn luôn âm thầm rơi nước mắt, Tô Bân ở bên cạnh ngừng an ủi.
Hắn ôm Đinh Lan đang chịu ấm ức lòng nhưng mặt , thể.
Chỉ thể nhẫn nhịn, nữ nhân yêu thương âm thầm , đ.ấ.m mạnh xuống đất cát.
Ngày tháng đến bao giờ mới là hồi kết, thật sự ức chế.
“Bân nhi, nhẫn một chút sẽ thành đại sự, con đừng hành động thiếu suy nghĩ.” Tô phu nhân khuyên nhủ.
Trong Tô gia, chỉ bà và Tô Bân chuyện của Đinh Lan, Trần Tú .
Trần Tú sớm đoán bảy tám phần, chỉ là nàng giả vờ như gì, lấy khăn tay đưa cho Đinh Lan, âm thầm an ủi nàng .
“Nàng chính là Đinh Lan.” Tô phu nhân suy nghĩ kỹ càng vẫn thì thầm cho Trần Tú .
Trần Tú sửng sốt một lúc, mắt lập tức đỏ hoe, cô nương để thể gả Tô gia, chịu bao nhiêu khổ sở, bao nhiêu ấm ức.
Quá khó khăn.
“Tô Thành, vị tỷ tỷ , con đều theo nàng , bắt nạt nàng thì lập tức chạy đến báo tin.” Trần Tú với Tô Thành.
“Không cần , hai tỷ Tiểu Liên cùng , cũng cùng , coi như giúp đỡ Tô gia chúng ?” Tô phu nhân bắt đầu cầu xin tỷ Trương Liên.
“Yên tâm phu nhân, chúng sẽ theo tỷ tỷ , đảm bảo những tên xa dám gần.” Trương Liên đảm bảo.
Tô Bân vẫn yên tâm: “Có bảo vệ nàng là đủ , cần khác.”
Nghe , ngoài Tô phu nhân và Trần Tú, đều cảm thấy ngạc nhiên, khác?
Vân Mộng Hạ Vũ
Chẳng lẽ khác ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-446.html.]
Không khác, là gì của cô nương ?
“Ta thấy chuyện của Đinh Lan sớm muộn gì cũng sẽ .” Trần Thiếu Khanh bên cạnh Tô Mặc .
“Phát hiện thì nào? Tên Ngự sử đại nhân chó má c.h.ế.t , Đinh Lan cũng còn gì sợ nữa.” Tô Mặc thì thầm: “Huynh vẫn nên lo cho bản , lão cha hờ của thế nào ? Sao kéo phiên vương?”
Trần Thiếu Khanh khẩy: “Chẳng lẽ Vương phi đến ?”
“Ít nhảm...” Mặt Tô Mặc từ lúc nào đỏ lên: “Nói mau, Tư Không Mi thế nào ?”
“Ông tới .” Trần Thiếu Khanh chỉ một chấm đen ngày càng gần ở đằng xa.
Theo ngón tay chỉ, chấm đen dần dần phóng to, ngày càng lớn.
“Mau xem, là cái gì?” Những đang nghỉ ngơi cũng thấy động tĩnh.
Mọi đều dậy, kiễng chân về phía xa.
“Trời ơi, là lạc đà kéo xe kìa, chạy nhanh thật.”
“Đâu xe, rõ ràng là thuyền, sáu con lạc đà kéo một con thuyền lớn.”
“Đây rõ ràng là chiếc thuyền sa mạc trong truyền thuyết.” Tô Mặc kìm kêu lên.
“Lão cha hờ của và Tào Tây đang đó.” Trần Thiếu Khanh khoanh tay, khóe môi nở một nụ .
Chiếc thuyền sa mạc nhanh chóng đến gần họ, hầu như tất cả đều dậy, chăm chú cảnh tượng hiếm thấy .
“Nghe chỉ Bắc Cương Vương mới chiếc thuyền sa mạc sáu con lạc đà , chẳng lẽ bên trong là Bắc Cương Vương?” Lão Lý lẩm bẩm, mấy con lạc đà nhanh chóng chạy qua bên cạnh họ.
Nhìn những con lạc đà giống giống loài bình thường, cao lớn khỏe mạnh, chạy nhanh, sa mạc như đất bằng.