Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 445

Cập nhật lúc: 2025-05-06 23:33:08
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Có đúng như vậy không? Tô công tử?” Lão Lý nheo mắt nhìn Tô Bân hỏi.

“Hắn là một con chó, chỉ biết cắn ngược lại, rõ ràng là hắn muốn chiếm tiện nghi của cô nương này, không muốn bị từ chối, liền sỉ nhục nàng ấy, ta thấy không vừa mắt nên đánh hắn, hắn lại vu khống ta muốn bỏ trốn, thật là vô lý.”

Tô Bân lớn tiếng đáp.

Lão Lý nghe xong liền biết chuyện gì xảy ra, hắn đá một cước vào tên thị vệ đang nằm dưới đất: “Cút dậy, quản cho tốt cái quần của ngươi, đừng làm mất mặt bọn thị vệ chúng ta.”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Đúng vậy, sao ngươi lại thèm thuồng như vậy, vậy mà ngươi cũng hạ thủ được?”

“Đúng vậy, Thanh Sơn, ngươi cũng quá không kén chọn rồi.”

Những tên thị vệ bên cạnh nghe hiểu, đều bắt đầu chế giễu tên thị vệ tên Thanh Sơn này.

Thanh Sơn bị mọi người nói đến mặt lúc xanh lúc trắng, thấy ánh mắt sắc bén của lão Lý, cũng không dám nói nhiều, chỉ lẩm bẩm vài câu rồi muốn đi sang một bên.

“Ngươi không được đi, ngươi phải xin lỗi Đinh... cô nương này.” Lúc này Tô Bân lại đột nhiên cứng đầu lên.

Đinh Lan lén kéo góc áo hắn nhưng Tô Bân lại như không hề cảm thấy, cố tình chặn Thanh Sơn lại bắt hắn ta xin lỗi.

Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về Tô Bân, bọn họ đều cảm thấy đại Tô công tử gia đối với nữ nhân da đen này rất khác thường.

Rốt cuộc bọn họ có chuyện gì?

Trong lòng tất cả mọi người đều nảy sinh một nghi vấn như vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-445.html.]

Lúc này, Tô phu nhân nghe tin chạy tới, bà tiến lên kéo Tô Bân: “Con làm loạn cái gì? Các quan gia đều mệt rồi, sao con lại không hiểu chuyện như vậy?”

Tô Bân còn muốn tranh cãi, Tô phu nhân vỗt một cái vào vai hắn: “Con càng lớn càng hỗn láo, con xem Lý thị vệ và những người khác mệt mỏi thế nào, con còn ở đây làm loạn!”

Đinh Lan cũng nhân cơ hội đẩy Tô Bân một cái, bảo hắn theo mẫu thân về nhà.

Tô Bân thấy mẫu thân tức giận, mới trừng mắt nhìn Thanh Sơn, kéo tay Đinh Lan về.

Thanh Sơn thấy hắn kéo Đinh Lan tự nhiên như vậy, không khỏi cười lạnh: “Thảo nào không cho ta đụng vào thì ra đã bị tên nhóc này nhuốm bẩn, không ngờ nữ nhân đen như đáy nồi này lại có một kỹ năng quyến rũ nam nhân.”

Tô phu nhân vừa định đi thì nghe thấy hắn ta lẩm bẩm, giơ tay tát hắn ta một cái: “Ngươi còn nói bậy, bắt nạt nàng ấy, cả Tô gia chúng ta sẽ liều mạng với ngươi.”

Nói xong, bà ngẩng đầu bỏ đi.

Thanh Sơn bị đánh cho choáng váng, che mặt nhìn lão Lý: “Lý thị vệ, bà ta dám đánh ta.”

Lão Lý không nói gì, chỉ vỗ nhẹ vào mặt hắn ta: “Ngươi tốt nhất nên ngoan ngoãn, đừng quên Tô gia hiện tại dựa vào Binh Kỵ đại tướng quân, không phải ngươi và ta có thể đắc tội được.”

Nghe lão Lý nói vậy, Thanh Sơn lập tức héo rũ nhưng hắn ta nhanh chóng lại không cam lòng, rõ ràng hắn ta không đắc tội với người Tô gia, mà là nữ nhân da đen giúp việc kia, sao người Tô gia lại bảo vệ nàng ấy như vậy?

Tô Mặc nhìn Đinh Lan mắt đỏ hoe theo Tô Bân về, không khỏi thở dài, khuôn mặt đen như đáy nồi của nàng ấy rất dễ nói, chỉ cần hai thang thuốc là có thể trở lại bình thường nhưng bây giờ chưa phải lúc khôi phục.

Nàng ấy không thể khôi phục thì vẫn phải ở trong đội ngũ tiếp xúc với đám thị vệ kia, cũng khó tránh khỏi sẽ gặp phải những kẻ cặn bã như vậy.

Để nàng ấy và ca ca có thể ở bên nhau lâu dài, cũng chỉ có thể tạm thời ủy khuất Đinh Lan.

Loading...