Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 345

Cập nhật lúc: 2025-05-05 14:27:05
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khuôn mặt nhỏ của Tô Mặc bắt đầu ửng hồng, chẳng lẽ nàng và sư thực sự là tâm linh tương thông, trời sinh một cặp ?

Nhìn lão Lý dẫn đội qua thôn thuận lợi, Trần Thiếu Khanh và Tô Mặc xuống ngựa, hai dần dần tiến gần ...

Trần Thiếu Khanh vung tay thu ngựa gian, đó ôm Tô Mặc dịch chuyển tức thời.

Tô Mặc lùi một bước: “Sư , , thể.”

Nói xong, hình lóe lên, biến mất thấy .

Vân Mộng Hạ Vũ

“Chờ !” Trần Thiếu Khanh gọi một tiếng, trong nháy mắt cũng biến mất thấy bóng dáng.

Cung điện hoàng thành.

Đèn đuốc trong cung Càn Hòa sáng trưng, tân hoàng đế Triệu Quyến đang nổi trận lôi đình với một đang quỳ đất.

“Ngươi đúng là đồ vô dụng, chút chuyện cũng xong! Thậm chí còn để chạy mất!” Nói xong liền đá đó một cái.

Người đó đá ngã xuống đất nhưng nhanh chóng quỳ thẳng : “Là vi thần vô dụng, xảy chuyện gì, những cao thủ đó đột nhiên c.h.ế.t hết, rõ ràng chuyện sắp xếp chu đáo, đến giờ vi thần vẫn rốt cuộc là sai sót ở .”

“Như càng chứng tỏ ngươi là đồ vô dụng! Đồ vô dụng vô tích sự! Đáng tiếc là phụ hoàng tin tưởng ngươi như ! Không xong chuyện , ngươi còn mặt mũi nào đến gặp trẫm!”

Triệu Quyến cầm nghiên mực án đập đầu đó.

Người đó nghiêng đầu, nghiên mực rơi xuống đất, vỡ tan thành tiếng “Bốp.”

Thấy ông né tránh, Triệu Quyến càng tức giận: “Ngươi xem, bây giờ ? Đã đánh rắn động cỏ, lão già Tư Không Mi sẽ tin chúng nữa, kinh sợ đến , chắc chắn là đang tìm cớ, bắt đầu đề phòng chúng ! Đều tại ngươi ngu ngốc, bày cho trẫm một kế ! Để trẫm mất cả lẫn của! Không thu gì cả!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-345.html.]

“Lần thánh thượng đăng cơ, các nơi đưa đến lễ vật, hẳn là cũng lấp đầy quốc khố ...” Người đó ngẩng đầu lên, vẻ mặt nịnh nọt.

“Vương Thiên, ngươi câm miệng, trẫm lễ vật của Tư Không Mi và cái đầu của ! Ngươi đang nhảm gì với trẫm ? Những lễ vật tặng cho trẫm liên quan gì đến ngươi! Liên quan gì đến ngươi!”

Triệu Quyến càng càng tức giận, lễ vật mà nhất còn, đều là do lời tên già chó c.h.ế.t Vương Thiên , mới dẫn đến kết cục như .

Hai đối thoại, Tô Mặc và Trần Thiếu Khanh rõ mồn một.

“Sư , quả nhiên là tên cẩu hoàng đế thứ hai chuyện .” Tô Mặc hừ lạnh một tiếng.

Trần Thiếu Khanh gật đầu, nhướng mày, tỏ ý đây là chuyện trong dự đoán.

Hắn chỉ tay ngoài, Tô Mặc lập tức hiểu , còn chờ gì nữa, thu thôi!

Hai ẩn , nhẹ nhàng đến cửa quốc khố, Trần Thiếu Khanh dùng một nắm thuốc mê cho tên thị vệ canh cửa ngất .

Tô Mặc lấy con d.a.o găm kim cương cạy cửa, hai trong quốc khố.

Tô Mặc lấy đèn pin từ gian chiếu khắp nơi, quả nhiên, quốc khố lấy sạch chất đầy những bảo vật quý hiếm.

Đây đều là quà tặng của các quan viên địa phương và phiên vương phong.

Không do dự nữa, Tô Mặc vung tay thu hết đồ trong kho gian.

Trần Thiếu Khanh xoa xoa trán: “Mặc Mặc, xem bận rộn .”

“Làm phiền sư !” Tô Mặc cũng khách sáo, mỉm với Trần Thiếu Khanh, thấy ngại ngùng chút nào.

Loading...