Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 145

Cập nhật lúc: 2025-04-30 02:45:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Có thể giúp ta tìm người này không? Có tiền kiếm đấy.” Tô Mặc tiện tay lấy một thỏi bạc từ trong không gian ra.

Tên lưu manh trợn tròn mắt: “Đều cho ta sao?”

Tô Mặc thấy mắt hắn ta sắp rơi ra ngoài, biết mình đưa nhiều quá rồi, nàng đảo mắt một vòng, gật đầu: “Nửa canh giờ tìm được thì đều là của ngươi, sau đó sẽ cắt một nửa.”

Lời còn chưa dứt, tên lưu manh đã chạy mất dạng, như một cơn gió lốc.

Có tiền là tốt, Tô Mặc cuối cùng cũng hiểu được câu tiền có thể sai khiến ma quỷ.

Không chỉ có thể sai khiến ma quỷ, nếu đưa đủ tiền thì có thể sai khiến cả núi.

Quả nhiên danh tiếng của lưu manh không phải là hư truyền, chưa đến nửa canh giờ đã có tin tức.

“Phố Tây, nhà thứ ba, chính là nhà hắn.” Tên lưu manh vừa nói vừa đưa tay xin tiền.

Tô Mặc ném thỏi bạc, tên lưu manh nhảy lên, bắt được chính xác, sau đó đắc ý nháy mắt với nàng, vui vẻ chạy đi.

Tô Mặc dò hỏi tìm được phố Tây, tìm đến nhà thứ ba, quả nhiên có một cái sân nhỏ, cổng sân khép hờ, Tô Mặc đẩy cửa, nhẹ nhàng đi vào.

Vân Mộng Hạ Vũ

Không có ai, Tô Mặc gõ cửa, không có động tĩnh, nàng đẩy cửa phòng, bước vào nhà.

Trong nhà tối om, không nhìn thấy gì, đột nhiên nàng cảm thấy trên đầu có một tấm lưới lớn chụp xuống, nàng thầm kêu không ổn, khi tấm lưới rơi xuống người, nàng nhanh chóng ẩn đi thân hình.

“Ha! Trương ca, tên ngốc này cuối cùng cũng bị bắt rồi.” Cửa mở, có mấy người đi vào, người đi đầu chính là tên lưu manh mà Tô Mặc tìm.

Tên nhãi này, dám lừa ta, xem lát nữa lão nương đây xử lý ngươi thế nào.

Tô Mặc nghiến răng nói.

“Bắt được rồi sao? Tiểu Đậu Tử, người đâu?” Một nam tử trẻ tuổi, hắn vuốt ve đầu thiếu niên kia hỏi.

Tiểu Đậu Tử đi lật tấm lưới lớn, kỳ lạ, chẳng có gì cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-145.html.]

Sao có thể? Hắn rõ ràng nhìn thấy nàng đẩy cửa đi vào.

“Trương ca, ta thật sự nhìn thấy nàng đi vào.” Tiểu Đậu Tử vừa nói vừa lật lại tấm lưới, đột nhiên hắn lao về phía trước.

Rầm một tiếng nằm sấp xuống đất.

“Tiểu Đậu Tử, ngươi làm sao vậy?” Trương Điển hỏi.

“Tên béo, sao ngươi lại đá ta?” Tiểu Đậu Tử nhổ một ngụm nước bọt, giận dữ mắng tên mập đằng sau.

“Ta... ta không có mà~” Tên mập mặt đầy vẻ vô tội, rõ ràng hắn đứng im ở phía sau, sao Tiểu Đậu Tử lại nói hắn đá hắn ta?

Trương Điển cũng rất khó hiểu: “Tên mập không động, là ngươi tự nhiên lao về phía trước.”

“Trương ca, chính là hắn đá ta.” Tiểu Đậu Tử đứng dậy định lý luận với tên mập.

Trương Điển vội vàng tách hai người ra: “Chúng ta đều là huynh đệ, sao lại đánh nhau?”

Lời này rất có lý, hai người không nói gì nữa.

Đột nhiên tên mập bị tát một cái, nhanh và mạnh, trên mặt béo để lại năm dấu ngón tay.

“Tiểu Đậu Tử sao ngươi lại đánh ta? Ta đã nói không phải ta đá ngươi, ngươi còn không tin~”

Tên mập tủi thân chỉ tay vào tay Tiểu Đậu Tử nói.

Tiểu Đậu Tử cũng ngây người, là tay hắn đánh nhưng đúng là có người cầm tay hắn đánh.

Hắn căn bản không kịp phản ứng, lòng bàn tay đã bị nâng lên “Bốp.” một cái đánh vào mặt tên mập.

“Không phải ta.” Tiểu Đậu Tử biện giải nhưng rõ ràng không đủ tự tin.

Bởi vì hắn biết mình bị oan nhưng oan ức này chỉ có mình hắn biết.

“Tiểu Đậu Tử, chính là ngươi, ta nhìn thấy ngươi đánh tên mập rồi, sao ngươi còn không nhận?” Trương Điển ở bên cạnh chất vấn, Tiểu Đậu Tử vô cùng tủi thân, ngay cả Trương ca mà hắn kính trọng nhất cũng oan cho hắn ta, không tin hắn ta, vành mắt hắn lập tức đỏ hoe.

Loading...