Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 136

Cập nhật lúc: 2025-04-30 02:44:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bởi vì những thứ này đều là hắn ta thuê người ăn trộm từ công trường về.

Mục đích ăn trộm những thứ này chỉ có một, khiến Tôn Hằng không thể hoàn thành công trình đúng hạn, hắn ta đoán chắc rằng trên kia cũng muốn như vậy.

Đây chính là một quân bài của hắn ta, hắn ta đoán chắc rằng đây là một quân bài lớn.

Không ngờ, thời cơ chưa đến, quân bài đã mất, ngược lại còn trở thành mối họa, gỗ đá chuyên dụng của hoàng gia có đánh số vậy mà lại không cánh mà bay.

Hắn ta đoán chắc là do nhà mẹ đẻ tham lam vô độ của phu nhân hắn ta lấy mất.

“Chuyện khác không nói, trước tiên trả lại gỗ đá cho ta, thứ đó tuyệt đối không được động vào!” Tần Quảng Chi ghé vào tai Tần thị, vừa như cầu xin vừa như đe dọa.

“Ta không lấy, đánh c.h.ế.t ta cũng không lấy!” Tần thị căn bản không hiểu hắn ta đang nói gì.

Kho riêng chỉ to bằng ấy, sao lại có gỗ đá được?

“Phu nhân, nàng lấy ra đi, thứ này không tầm thường, nếu nàng không lấy ra, nếu có người tra ra, cả nhà chúng ta đều phải chết!” Nói rồi, hắn ta dùng lòng bàn tay làm động tác c.h.é.m đầu sau gáy.

Nhưng Tần phu nhân vẫn chỉ lắc đầu: “Ta không lấy, cái gì cũng không lấy, lão gia c.h.é.m đầu ta, ta cũng không biết gì cả.”

Tần Quảng Chi tức điên lên, tát một cái vào mặt Tần thị, rồi đá nàng ta ra xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-136.html.]

Tần thị bị hất xuống đất, mãi lâu sau mới đứng dậy.

Nàng ta nghĩ xương cụt của mình chắc là bị dập rồi, đau như lửa đốt.

Tần Quảng Chi thấy nàng ta cứng miệng, hỏi gì cũng không nói, tức quá, bèn sai một bà v.ú lấy giấy bút mực nghiên ra, viết rất nhanh, không lâu sau đã viết xong một tờ giấy hòa li, rồi ném cho Tần thị: “Ký tên đi, từ nay chúng ta không còn liên quan gì đến nhau nữa!”

Nàng ta không nói, hắn ta nghĩ mình cũng có thể điều tra ra, trước tiên cứ lấy lý do này để hòa li với mụ đàn bà thối tha này đã.

Như vậy, nhi tử ruột của hắn ta có thể danh chính ngôn thuận trở thành đích trưởng tử.

Tần thị ngẩn người, sau đó bắt đầu gào khóc: “Tần Quảng Chi, đồ vong ân phụ nghĩa, lúc ngươi nghèo nhất ta đã theo ngươi, ngươi quên nhà mẹ đẻ ta đã giúp ngươi bao nhiêu bạc rồi sao, để ngươi lên kinh ứng thí, bây giờ ngươi làm quan rồi, trở mặt không nhận người, cưới một ả ni cô làm di nương, còn muốn hòa li với ta, tốt lắm! Xem ta có bóc trần bộ mặt thật của ngươi cho thiên hạ biết không!”

Nói rồi đứng dậy định chạy ra ngoài, Tần Quảng Chi cầm gậy đánh vào đầu nàng ta, Tần thị lập tức ngã xuống đất, nằm trong vũng máu.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lúc này, Tô Mặc và Trần Thiếu Khanh vừa mới ra khỏi ngục phủ, quả nhiên dưới sự sắp xếp của Tôn Hằng, Tô gia được xếp vào một phòng giam tốt nhất, còn phá lệ tặng hai cái chăn.

Tô Mặc thấy Tôn Hằng đối xử với Tô gia rất tốt, trong lòng cảm thấy rất an ủi.

Nàng đứng bên cạnh, nhìn Tôn Hằng nói chuyện với Tô phu nhân một lúc, sau đó Tô phu nhân kéo Tôn Hằng lại gần, nhỏ giọng nói: “Hằng nhi, sư mẫu cầu xin con cho Tử thần cô nương của Yên Vũ lâu cũng đến đây được không?”

Tôn Hằng ngẩn người, đột nhiên hắn nhớ đến dáng vẻ của Tử thần cô nương, cười hỏi: “Sư mẫu gọi nàng ấy đến ở cùng gia đình chúng ta làm gì? Chẳng lẽ là coi trọng nàng ấy, muốn gả cho đệ đệ nào của ta?”

“Sư huynh, đừng nói bậy, là nàng ấy chữa khỏi bệnh cho nương ta, nương ta muốn giúp đỡ nàng ấy.” Tô Bân chen vào nói.

Loading...