Nàng gật đầu, đáp: “Vậy .”
Lời dứt, vươn cánh tay dài, đột nhiên siết lấy vòng eo thon thả của nàng, chỉ dùng sức một chút ôm trọn nàng lòng.
“Ngươi gì ?” Hoàng Nguyệt Ly trừng mắt đầy giận dữ.
Hắn siết chặt vòng tay, cảm nhận vòng eo tay mảnh mai đến độ tưởng chừng chỉ cần dùng sức là sẽ gãy, thở tràn ngập mùi hương thanh dịu đặc biệt nàng, trong lòng khỏi dâng lên một cảm giác xao xuyến.
Ánh mắt dừng đôi môi đào hồng mơn mởn của thiếu nữ, nụ ngạo nghễ mà phóng túng.
“Xe ngựa cao quá, ngươi võ giả, trèo lên vất vả lắm, là để bản tọa bế ngươi lên ! Không cần cảm động quá !”
“Không vất vả, cần ngươi lo chuyện bao đồng!”
Hoàng Nguyệt Ly kịp giãy giụa, bế lên xe.
May mà khi lên xe ngựa, cũng cố chấp ôm nàng buông, mà nhẹ nhàng nới lỏng vòng tay.
Được tự do, Hoàng Nguyệt Ly lườm một cái rõ dài.
Đã lên xe , nàng cũng mẩy nữa, tự tìm một chỗ xuống.
Trên chiếc bàn nhỏ, bên bộ cụ bằng lưu ly tinh xảo trong suốt là một ngọn lửa nhỏ đang cháy, trong ấm vẫn là loại Đan Minh Thảo thượng hạng.
Hoàng Nguyệt Ly đầu cỗ xe ngựa , cũng chẳng thèm để tâm đến đang gì bên cạnh, quen đường quen lối tự rót cho một tách , nâng niu chiếc chén lưu ly thưởng thức, phóng tầm mắt ngoài cửa sổ.
Hắn nhướng mày.
Tiểu Hồ Ly tự nhiên như ruồi, xem là chủ nhân của cỗ xe ngựa ? Nếu nàng thật sự nghĩ như , mừng đến phát điên mất!
Có điều, nàng chỉ lo uống , xem một tuyệt thế mỹ nam như là khí, rốt cuộc là gu thẩm mỹ vấn đề, là thị lực vấn đề đây?
Tóm , bất kể là vấn đề gì, cũng uốn nắn cho bằng !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-83-gu-tham-my-co-van-de.html.]
Hắn thầm hạ quyết tâm trong lòng, lặng lẽ một tiếng động mà sáp gần Tiểu Hồ Ly của .
Hoàng Nguyệt Ly đang ngoài cửa sổ đến ngẩn , thầm đoán kết quả của buổi đấu giá hôm nay.
Bỗng nhiên, giọng của vang lên từ phía bên , gần như kề sát bên tai nàng.
“Tiểu nha đầu, ngươi đang nghĩ gì thế?”
“Ngươi…”
Hoàng Nguyệt Ly giật nảy , từng tu luyện công pháp ẩn đặc biệt nào ? Sao phát một tiếng động nào, một dấu hiệu báo , mà áp sát lưng nàng .
Hắn dứt khoát phịch xuống ngay bên cạnh nàng.
Chỗ Hoàng Nguyệt Ly là ghế đơn, cứ cố chen , căn bản là đủ chỗ, khiến hai dán chặt .
Nàng khó chịu đầu liếc một cái, định dậy: “Làm gì thế? Ngươi thích chỗ của đến , nhường cho ngươi đấy!”
Ai ngờ, nàng chỉ nhổm dậy một chút, vòng tay từ phía siết lấy eo nàng, chân còn ngáng nàng một cái.
Hoàng Nguyệt Ly vững, liền ngã trở , ngay đùi .
“Ngươi buông !”
Hoàng Nguyệt Ly ngờ vô sỉ đến thế, lập tức giãy giụa.
Hắn khẽ bên tai nàng: “Không buông! Ngươi chủ động sà lòng bản tọa , nếu bản tọa từ chối, chẳng ngươi sẽ mất mặt lắm ?”
“Ta sà lòng ngươi lúc nào? Bệnh hoang tưởng là bệnh, chữa!” Hoàng Nguyệt Ly nghiến răng.
Hắn nhếch mép đầy tà khí: “Sao ? Vừa bản tọa chỉ cùng ngươi thôi, ngờ Bạch Tam tiểu thư nhiệt tình đến thế, dời hẳn chỗ để lên đùi bản tọa! Ngươi yên tâm, ý của ngươi, bản tọa hiểu cả . Tuy ngươi chủ động, nhưng bản tọa loại đàn ông nông cạn, sẽ cho rằng ngươi là kẻ lẳng lơ .”
--------------------