Hoàng Nguyệt Ly cất bước rời , Bạch Lưu Cảnh xoay , một tiếng "chát" vang lên giòn giã, thẳng tay giáng cho Bạch Nhược Kỳ một cái tát.
"Cha! Người..."
Bạch Nhược Kỳ ôm lấy bên má bỏng rát, sững sờ hồi lâu vẫn hồn.
Nàng đường đường là vị đích nữ Bạch Lưu Cảnh yêu chiều hết mực, từ nhỏ đến lớn từng cha đ.á.n.h lấy một .
Nào ngờ , Bạch Lưu Cảnh trút giận lên nàng, chẳng chẳng rằng vung tay tát nàng một cái.
Bạch Lưu Cảnh Hoàng Nguyệt Ly chọc cho lửa giận bốc lên ngùn ngụt, đang chỗ trút, đầu trông thấy đứa con gái mặt sưng vù như đầu heo, cơn tức giận càng sôi lên sùng sục.
Ngày thường nàng, càng càng thấy yêu thương, mà giờ đây, trong lòng chỉ là chán ghét!
"Đều tại ngươi! Nếu ngươi lỡ miệng cho Nghiên Nhi, thì con nha đầu c.h.ế.t tiệt chuyện về chiếc chìa khóa? Bây giờ nó trở nên lợi hại như , mười phần thì hết chín phần là tìm di vật của đại ca !"
Bạch Lưu Cảnh đến mơ cũng di vật của trưởng, bởi vì kẹt ở Ngự Huyền Cảnh cửu tầng suốt mấy năm ròng. Nếu thể tìm thấy Tấn Linh Đan trong đống di vật đó, sẽ phá vỡ bình cảnh, đột phá đến Linh Huyền Cảnh!
Đến lúc đó, sẽ trở thành một trong những cao thủ hàng đầu của nước Đông Dã, cần sống trong cảnh nơm nớp lo sợ, lúc nào cũng e dè hoàng đế phật lòng như bây giờ nữa.
Ai ngờ , Bạch Nhược Kỳ lỡ lời hỏng mất đại sự của !
Đấy là còn kể, còn để cho Hoàng Nguyệt Ly cơ hội đòi ngần tiền của! là tổn thất nặng nề!
Nếu tại Bạch Nhược Kỳ cứ nhất quyết gây sự với Hoàng Nguyệt Ly, thì con nhóc đó tống tiền cơ chứ?
Bạch Nhược Kỳ quỳ rạp xuống đất, lóc t.h.ả.m thiết: "Cha, chuyện thật sự liên quan đến con mà, là do Tứ tự bịa đó, chắc chắn lén con chuyện với ! Tất cả là của !"
Bạch Nhược Kỳ chối bay chối biến, ngọn lửa căm hờn trong lòng càng bùng cháy dữ dội hơn!
Đều tại con tiện nhân Hoàng Nguyệt Ly đó!
Rõ ràng chỉ là một đứa phế vật, mà hại nàng nông nỗi thê t.h.ả.m ! Còn dám mơ mộng Thái T.ử phi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-65-deu-la-loi-cua-nang.html.]
Hoàng Nguyệt Ly mà rơi tay nàng, nàng nhất định sẽ khiến con tiện nhân đó sống bằng c.h.ế.t!
...
Cổng Hầu phủ.
Bạch Nhược Nghiên đang giằng co với Liễu Ma Ma, tâm phúc bên cạnh Hầu gia phu nhân.
"Ngươi tránh cho ! Ta gặp cha! Ta tin, cha thể đuổi khỏi Hầu phủ chứ? Không thể nào! Chắc chắn kẻ giở trò lưng, ngươi tránh , gặp cha, giải thích cho rõ ràng!"
Liễu Ma Ma như , đáp: "Tứ tiểu thư, Hầu gia , ngài gặp các vị nữa. Ngươi cứ lời Hầu gia, ngoan ngoãn đến trang viên mà ở, đừng mất mặt Hầu phủ nữa!"
"Không thể nào! Sao cha gặp chứ? Vậy gặp Nhị tỷ! Nhị tỷ nhất định sẽ giúp cho !"
Hoàng Nguyệt Ly bước khỏi cửa thì đúng lúc trông thấy cảnh hai bên đang lôi lôi kéo kéo, nhịn mà bật thành tiếng.
Bạch Nhược Nghiên ngẩn , cũng một lúc lâu mới nhận đó là ai.
Ngay lập tức, lửa giận bốc lên ngùn ngụt, nàng điên cuồng lao tới, giơ tay định tát thẳng mặt Hoàng Nguyệt Ly!
"Con tiện nhân, đều tại ngươi! Rốt cuộc ngươi dùng yêu thuật gì để hại nông nỗi ? Bây giờ ngươi đắc ý chứ? Ta đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi!"
Hoàng Nguyệt Ly nhẹ nhàng lách , chân khẽ khều một viên sỏi nhỏ, đá văng đến ngay chân Bạch Nhược Nghiên.
Bạch Nhược Nghiên giẫm , cả liền mất thăng bằng, "bịch" một tiếng, ngã sấp mặt xuống đất một cách nặng nề.
Hơn nữa còn là úp thẳng mặt xuống đất, ngã một cú dập mặt đúng nghĩa!
Hoàng Nguyệt Ly khẩy: "Ôi chao, Tứ , trong lòng cảm kích vô cùng, nhưng cũng cần hành đại lễ như ! Khách sáo quá , tỷ tỷ đây cũng thấy ngại ngùng đó."
--------------------