“Thì , Nhị thúc là vì cho . Ta còn tưởng... Nhị thúc đuổi là định điều rời khỏi biệt viện, để đến sân của tìm thứ gì đó chứ!”
Hoàng Nguyệt Ly thong thả cất lời.
Bạch Lưu Cảnh giật thót tim: “Tìm thứ gì? Ngươi gì, hiểu gì hết ?”
Hoàng Nguyệt Ly mỉm : “Ủa? Chẳng lẽ Nhị thúc đang tìm đồ ? Hôm đó, Tứ đến biệt viện tìm , rõ ràng với rằng, Nhị tỷ bảo đến là để tìm một chiếc chìa khóa ở chỗ ...”
Nói , nàng dùng ánh mắt ngây thơ vô tội Bạch Lưu Cảnh, cất tiếng hỏi: “Nhị thúc, bọn họ là chìa khóa gì ạ? Chỗ gì chìa khóa nào chứ? Mọi tìm nó để gì?”
Bàn tay Bạch Lưu Cảnh run lên, ánh mắt hung hãn quét qua Hầu gia phu nhân và Bạch Nhược Kỳ!
Chiếc chìa khóa mà Hoàng Nguyệt Ly nhắc tới, dĩ nhiên là chìa khóa bảo khố do Bạch Lưu Phong để !
Người trưởng từng là nhất cao thủ Đông DãQuốc của , trong tay vô bảo vật, đồn ngay cả đan d.ư.ợ.c và Huyền khí Lục giai cũng cả một kho lớn!
Mà chìa khóa của kho báu , về lý mà , là để cho Bạch Nhược Ly, nhưng trớ trêu , chính bản nàng chẳng hề gì.
Bạch Lưu Cảnh dĩ nhiên tìm chiếc chìa khóa , nhưng sợ kinh động đến cháu gái, khiến nàng nhanh chân hơn một bước mở bảo khố, cho nên nào cũng chỉ bóng gió hỏi dò, lén lút tìm kiếm.
Không ngờ, Bạch Nhược Kỳ và những khác lỡ lời, để Hoàng Nguyệt Ly chuyện chiếc chìa khóa!
là thành sự thì đủ, bại sự thì thừa!
Nếu lấy di vật của Bạch Lưu Phong, thì tất cả là do hai mụ đàn bà ngu xuẩn hại!
Bạch Nhược Kỳ lúc cũng lúng túng vô cùng, vội vàng lên tiếng: “Tam , chìa khóa gì chứ? Ta từng những lời đó! Cũng đang đến cái gì. Tứ dạo trúng tà, đầu óc hồ đồ, chắc chắn là bậy bạ thôi!”
“Vậy ? mà, Nhị tỷ Tứ trúng tà, mà là do dùng yêu pháp mới khiến khỏa chạy ngoài phố ?”
“Không… , Tam nhầm , Tứ chỉ là đầu óc hồ đồ, lời của thể tin , cũng bảo đến biệt viện, đừng vu oan cho !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-62-can-than-hoa-tu-mieng-ma-ra.html.]
Lúc , trong lòng Bạch Nhược Kỳ mắng Bạch Nhược Nghiên một trận xối xả.
Bảo nó chút chuyện nhỏ cũng xong, còn để lọt chuyện chiếc chìa khóa ngoài!
Lần mà để cha , sẽ nổi giận đến mức nào nữa! là nó cho liên lụy mà!
Hoàng Nguyệt Ly : “Vậy chắc là do nhầm thật ! Nếu như , Nhị tỷ thừa nhận vu oan cho ? Chuyện Tứ khỏa chạy ngoài phố là do bản bệnh, liên quan đến nữa? Chuyện yêu pháp cũng là bịa đặt nhỉ?”
Cứ theo logic mà suy, chỉ thể đưa kết luận như .
Thế nên, Bạch Nhược Kỳ đành : “...Phải, là trách oan Tam !”
Hoàng Nguyệt Ly khẩy: “Nhị tỷ, tỷ là tiểu thư dòng chính của Vũ Uy Hầu phủ, thể tùy tiện vu khống khác như ? Sau đừng năng hàm hồ nữa nhé! Nhìn xem, mặt tỷ đ.á.n.h thành thế , chính là họa từ miệng mà đó! Nếu , còn đ.á.n.h t.h.ả.m hơn nữa thì đây?”
“Ngươi...”
Bạch Nhược Kỳ thiếu chút nữa nghiến nát cả chân răng!
Nàng đánh, cũng như chuyện Bạch Nhược Nghiên khỏa chạy ngoài phố, hai việc , rành rành là do Hoàng Nguyệt Ly .
Thế nhưng, nàng nắm thóp của , ép thừa nhận đây là lời vu khống!
Tiểu tiện nhân chỉ phủi sạch bản , mà còn những lời châm chọc mỉa mai như , đây chẳng là đang chỉ thẳng mặt mắng nàng “đáng đời”, “đáng đánh” ?
Vậy mà nàng chẳng thể một lời phản bác nào!
Không còn gì tức tối hơn thế nữa.
--------------------