Hoàng Nguyệt Ly cất lời: “Phải đó, bốn nghìn lượng, tính nhầm !”
“ mà, nhưng mà… chúng chỉ loanh quanh trong sân một lát, chẳng hư hỏng thứ gì, vả thuộc hạ của còn thương nặng thế …”
Rõ ràng thương là bọn họ, nha của Hoàng Nguyệt Ly đến một sợi tóc cũng chẳng hề hấn gì, cớ bắt bọn họ bồi thường, mà còn là một khoản tiền khổng lồ như chứ??
Hoàng Nguyệt Ly nhướng mày: “Sao hả? Vẫn phục ư? Ngươi Bát Phương Lược Địa Thích của xem, ngươi vì nó lợi hại đến thế ? Hử? Nhìn cho kỹ , đây chính là Huyền khí nhị giai trung phẩm, còn là một bộ cơ quan Huyền khí cỡ lớn thế , giá mà hàng, nếu đem lên sàn đấu giá, ít nhất cũng một vạn lượng đấy!”
Đám đông trợn trừng mắt, dán chặt ánh hàng gai sắt .
Trong lòng ai nấy đều dấy lên cùng một suy nghĩ: Mẹ kiếp, thảo nào hàng gai sắt ghê gớm đến , hóa là Huyền khí nhị giai! Thật ngờ đầu tiên trong đời diện kiến Huyền khí nhị giai trong cảnh trớ trêu thế , xiên que đó như miếng thịt ba rọi, biến thành món xiên nướng!
Hoàng Nguyệt Ly : “Bây giờ thì các ngươi hiểu chứ? Món Huyền khí , riêng giá gốc là năm nghìn lượng, thấy các ngươi t.h.ả.m thương quá nên mới rộng lòng giảm giá cho hai thành, chỉ lấy bốn nghìn lượng, tính chính còn chịu thiệt một nghìn lượng đấy! Còn về khoản phí tổn thất tinh thần do các ngươi tay với nha của , tự quyết định, xóa sạch tính nữa! Đến thế mà các ngươi vẫn còn chê đắt ? Các ngươi thấy c.ắ.n rứt lương tâm ?”
Đám đông nàng cho cuồng, nào nấy đều cúi gằm mặt, tự kiểm điểm.
, Tam tiểu thư khoan hồng độ lượng đến thế, mà còn so đo tính toán, thật là phép…
“ mà, Tam tiểu thư, thuộc hạ nhận nợ, mà thực sự là… thuộc hạ mang theo nhiều ngân lượng như …”
“Phải đó, đó, Tam tiểu thư, khoản tiền bằng mấy năm thu nhập của chúng thuộc hạ đấy ạ, dễ dàng xoay xở ngay…”
“ ạ, Tam tiểu thư, còn già tám mươi, con thơ còn đang b.ú sữa, thực sự là trong nhà còn gì để ăn …”
Có đầu tiên mở lời, những kẻ khác cũng nhao nhao kêu khổ, bắt đầu giở trò đáng thương!
Dù đây cũng là một khoản tiền lớn, tuy lời Tam tiểu thư lý, nhưng bảo bọn họ móc tiền túi thì ai nấy đều nỡ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-54.html.]
Thế là kẻ đầu óc lanh lợi liền nảy ý đồ , thầm nghĩ bụng dù cũng mang nhiều tiền, cứ mặt dày trả, Tam tiểu thư thể gì bọn họ? Chẳng lẽ g.i.ế.c hết bọn họ ?
Bọn họ dẫu cũng là thị vệ của Hầu phủ, nếu c.h.ế.t ở chỗ của Tam tiểu thư, chắc chắn nàng cũng sẽ gặp phiền phức nhỏ!
Dần dần, tất cả đều hiểu , một đám bắt đầu lóc kể nghèo, chuẩn giở trò quỵt nợ.
Hoàng Nguyệt Ly trong lòng lạnh, nhưng nụ môi càng thêm dịu dàng.
“Được , cái khó của . Ta cũng lý lẽ, là thế , nếu tiền trả ngay, thì hãy một giấy nợ. Giấy nợ sẽ giữ, các ngươi cứ từ từ xoay tiền, khi nào đủ thì đến trả là .”
Nghe những lời , cả đám đều phấn chấn hẳn lên.
“Được, , cách ! Cứ như !”
“Tam tiểu thư thật là lương thiện, nhất định sẽ báo đáp!”
“Tam tiểu thư yên tâm, chúng thuộc hạ nhất định sẽ quỵt nợ …”
Có giấy nợ thì ? Đợi khi bước khỏi cánh cửa , còn ai thừa nhận chuyện nữa chứ?
Tam tiểu thư bọn họ sống ở , cũng chẳng cách nào tìm đến tận cửa đòi nợ, khoản tiền … đương nhiên là thể trả !
Không ngờ Tam tiểu thư dễ lừa đến thế, ngay cả những lời cũng tin, quả nhiên vẫn là tiểu thư khuê các, chẳng hiểu sự đời!
Trong tay Huyền khí lợi hại thì chứ? Chẳng vẫn vài ba câu lừa cho mòng mòng đó ?
--------------------