Hoàng Nguyệt Ly thật sự : Vậy ngươi bản lĩnh thì đừng ôm nữa ? Như thế chẳng sẽ khiến hiểu lầm nữa ?
Khổ nỗi, nàng thể thốt nên lời.
Lê Mặc Ảnh gương mặt nhỏ nhắn đang hờn dỗi phồng lên của nàng, ý nơi đáy mắt lóe lên vụt tắt.
Haiz, thôi , thật đúng là kiếp nợ nàng mà.
Dù cho con tiểu hồ ly sống c.h.ế.t chịu thừa nhận rằng nàng cũng thích , dù cho nàng kiêu ngạo, cứng miệng, luôn thẳng thừng từ chối như , thế nhưng, bảo trơ mắt tiểu hồ ly đính hôn với kẻ khác, vẫn tài nào !
Cho dù việc đường đột xuất hiện phá hỏng hôn sự của nàng như thế sẽ khiến tiểu đông tây thấu tình cảm bao giờ phai nhạt trong lòng , sẽ tổn hại đến lòng tự tôn và niềm kiêu hãnh của ...
Hắn cũng chỉ đành chấp nhận thôi!
Dù nữa, tiểu hồ ly là của !
Những gã đàn ông khác đừng hòng chạm nàng, dù chỉ là một vị hôn phu danh nghĩa, cũng tuyệt đối thể là kẻ nào khác!
Sau khi Lê Mặc Ảnh nghĩ thông suốt, trong lòng dâng lên một cảm giác nhẹ nhõm vui sướng, nỗi phiền muộn bao ngày qua gần như quét sạch sành sanh.
Còn Hoàng Nguyệt Ly, khi đường nét gương mặt nghiêng đang thoáng nét của , chuông báo động trong lòng vang lên inh ỏi.
Hắn hiếm khi vui vẻ như , đây là... ý định đào hố chôn ai đây? Đào hố cho ai? Không lẽ là cho nàng chứ?
Lê Mặc Ảnh vòng tay ôm lấy nàng, vẻ mặt bỗng trở nên vô cùng nghiêm nghị và chân thành.
“Phụ Hoàng, xin Người hãy ban hôn cho nhi thần và Ly Nhi, tác thành cho đôi lứa chúng con.”
Hoàng đế còn kịp đáp lời, Thái T.ử từ đất nhảy dựng lên.
“Không , ngươi đang nhảm cái gì thế? Ly là vị hôn thê của cô, lẽ nào ngươi cướp cả đại tẩu của ? Vừa Phụ Hoàng đồng ý ban hôn cho cô và Ly !”
Lê Mặc Ảnh thản nhiên đáp lời: “Hoàng , Phụ Hoàng tuy ý đó, nhưng vẫn chính thức hạ chỉ, đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-294-thai-tu-vs-du-vuong-1.html.]
“Phụ Hoàng đồng ý sẽ hạ chỉ cho chúng !”
Lê Mặc Ảnh lộ vẻ mặt giễu cợt.
“Thái T.ử phi của là Bạch Nhược Kỳ ? Nàng mới là hạ chỉ ban hôn, khi Phụ Hoàng hạ chỉ phế bỏ nàng , thì nàng mới chính là vị hôn thê của , Hoàng đừng nhầm lẫn đấy!”
“Ngươi!”
Thái T.ử chặn họng, nhất thời phản bác thế nào, mặt liền đỏ bừng lên, trông vô cùng tức tối và bối rối!
“Lê Mặc Ảnh, ngươi quyết tâm đến cùng, tranh giành với cô ư?”
Trái ngược với vẻ kích động của Thái Tử, Lê Mặc Ảnh từ đầu đến cuối vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên, dường như chẳng hề để những lời gào thét của mắt.
“Hoàng nghĩ nhiều , đây là tranh giành, Ly Nhi vốn dĩ là của Bổn Vương!”
Thái T.ử tức đến bật , “Người của ngươi? Chỉ bằng ngươi ư? Ngươi Bạch Gia Tam Tiểu Thư thiên phú gì ? Lục phẩm thiên phú! Một thiên chi kiêu nữ như , chỉ bằng một tên phế vật như ngươi, mà cũng dám nàng là của ngươi ? Ngươi ngay cả một ngón tay của nàng cũng xứng! Quả thực hai chữ ‘liêm sỉ’ thế nào!”
Ánh mắt của Lê Mặc Ảnh trở nên lạnh lẽo.
“Hóa Hoàng cũng thế nào là liêm sỉ ! Vậy một tên phế vật với ngũ phẩm thiên phú như , mặt dày trèo cao với Ly Nhi nhà ? Huynh cũng là hạch tâm t.ử của học viện Tinh Diệu, lẽ nào , nữ t.ử thiên phú cao cấp hiếm hơn nam t.ử nhiều! Một thiếu nữ thiên tài lục phẩm thiên phú, cũng là mà thể mơ tưởng đến ?”
“Ngươi! Ngươi ý gì? Ngươi đừng hòng ở đây năng xằng bậy, nhiễu loạn trắng đen!”
Tim Thái T.ử đập thịch một cái, ngờ mưu tính của tên vạch trần ngay tại trận, hơn nữa, còn là ngay mặt bao nhiêu thế !
Ở nước Đông Dã , nay luôn là đối tượng ngưỡng mộ của tất cả các thiếu nữ, bất kỳ ai trong họ cũng đều lấy việc gả cho vinh hạnh.
Bây giờ là đang “trèo cao”
--------------------