“Ta ... Nhị Tỷ, ngươi lắm lời thật đấy! Ta mới thách đấu, ngươi rõ ràng nhận lời mà, còn tay, cứ lải nhải lôi thôi cả một tràng thế ? Nếu ngươi sợ , thì cũng thể chủ động nhận thua bỏ cuộc, sẽ ép ngươi động thủ .”
“Nực ? Ta mà sợ một phế vật như ngươi ?”
Bạch Nhược Kỳ dáng vẻ như của nàng chọc cho tức điên lên, gần như buột miệng thốt mà hề suy nghĩ!
ngay khoảnh khắc tiếp theo, nàng hối hận vì như .
Bởi vì, con nha đầu c.h.ế.t tiệt còn là phế vật nữa , hơn nữa, nàng quả thực chút sợ hãi!
Mười bốn tuổi là Khí Huyền Cảnh tầng thứ chín, thiên phú vẻ như là Lục phẩm...
Đó là một siêu cấp thiên tài cao hơn nàng đến mấy bậc!
Bạch Nhược Kỳ cả đời từng gặp qua thiếu nữ nào thiên phú trác tuyệt đến thế, chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy chân mềm nhũn.
Nếu đối diện nàng là một thiên tài Lục phẩm xa lạ nào khác, thì Bạch Nhược Kỳ sớm sợ đến mức mặt mày tái mét, lập tức nhận thua bỏ chạy.
Thế nhưng, đang đối diện nàng lúc , chính là Tam Muội phế vật của nàng! Là Bạch Nhược Ly vẫn luôn nàng mặc sức chà đạp, bao giờ dám phản kháng!
Nàng thua ai cũng , chứ thể thua con tiểu tiện nhân đó chứ?
Vốn dĩ, nhận lời thách đấu nuốt lời, bản nó là một chuyện vô cùng mất mặt .
Huống chi bây giờ còn bắt Bạch Nhược Kỳ nhận thua kẻ mà khinh bỉ nhất!
Đối với nàng mà , chuyện thực sự còn khó xử hơn cả việc đ.á.n.h c.h.ế.t đến một trăm !
Bạch Nhược Kỳ lòng bồn chồn yên, trừng mắt Hoàng Nguyệt Ly, cố gắng đè nén mấy phần sợ hãi trong lòng, tự nhủ với lòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-269-bach-nhuoc-ky-doi-dau-hoang-nguyet-ly-2.html.]
Tam Muội của nàng trốn ở xó xỉnh nào để tu luyện, căn bản là từng chính thức bái sư học nghệ, cho nên, cũng từng học Huyền kỹ một cách bài bản.
Đương nhiên, Bạch Lưu Phong lẽ để cho nữ nhi của công pháp Huyền kỹ cao cấp gì đó, nên mới thể khiến nàng tấn cấp nhanh đến như .
Thế nhưng, chiến đấu thực sự là hai chuyện khác hẳn với tu luyện!
Cùng một môn Huyền kỹ, luyện thành mới chỉ là bước đầu tiên, thế nào để vận dụng nó mới là mấu chốt cuối cùng quyết định thắng bại trong chiến đấu!
Con nha đầu c.h.ế.t tiệt đó sư phụ, cho dù Bạch Lưu Phong để Huyền kỹ cao giai nào nữa, thì cũng chẳng ai dạy nàng cách vận dụng. Thêm đó, nó nay vẫn là một phế vật công nhận, cho nên cũng chẳng hề kinh nghiệm tỷ thí giao đấu với khác.
Cho nên, vấn đề ở chỗ, con nha đầu c.h.ế.t tiệt đó tu vi tuy cao, nhưng liệu nó cách vận dụng Huyền lực của để giao đấu với khác ?
Nghĩ đến đây, Bạch Nhược Kỳ tự cho rằng tìm điểm yếu chí mạng của Hoàng Nguyệt Ly, mặt dần dần hiện lên ý , tâm trạng cũng trở nên nhẹ nhõm hơn.
, con tiểu tiện nhân đó căn bản hiểu tỷ võ là gì, còn tưởng rằng Huyền lực cao thì chắc chắn sẽ giành chiến thắng ? là ngây thơ quá mà!
Hôm nay nàng sẽ dạy cho con nha đầu c.h.ế.t tiệt đó một bài học, để nó , thế nào mới là một võ giả chân chính!
Thật đáng thương cho Bạch Nhược Kỳ, nàng nào , Hoàng Nguyệt Ly đang đối diện , thể là một võ giả gà mờ cách vận dụng Huyền kỹ chứ?
Nếu bàn về kinh nghiệm chiến đấu, thì Hoàng Nguyệt Ly khắp cả Thiên Lăng Đại Lục cũng thể xếp hàng mười đầu, còn về ngộ tính và thiên phú trong chiến đấu, thì nàng thậm chí chỉ mỗi Mộ Thừa Ảnh!
Mười nghìn Bạch Nhược Kỳ cộng cũng thể nào là đối thủ của nàng!
Bạch Nhược Kỳ quyết tâm trong lòng, lập tức bước lên một bước, : “Nếu ngươi , thì cũng khách sáo nữa! Đừng trách nhắc nhở ngươi, thứ học chính là Huyền kỹ gia truyền của Bạch gia chúng – Hàn Băng Chi Thứ! Đây chính là Huyền kỹ Huyền giai trung phẩm đó.”
--------------------