Lắng hai đối đáp, Hoàng đế chỉ thấy đầu to gấp đôi.
Kỳ thực, cho rằng phương án để Hoàng Nguyệt Ly gả cho Dự Vương là vẹn nhất cho tất cả , thật chẳng hiểu vì Hoàng Nguyệt Ly cứ một mực chịu thuận theo.
Đã , nàng còn hành xử như kẻ mất trí, cứ khăng khăng đòi thách đấu với Bạch Nhược Kỳ!
Rốt cuộc thì nàng đang gì cơ chứ?
Một tầm thường như nàng, còn chẳng đủ để Bạch Nhược Kỳ chọc cho một ngón tay!
"Ly Nha Đầu , ngươi thật sự cần bốc đồng như , Thái T.ử của tuy giỏi giang, nhưng các hoàng t.ử khác cũng đều là bậc nhân trung long phượng cả mà! Ngươi thích Mặc Ảnh ư? Không ! Vẫn còn lão tam Mặc Hàn mà, Mặc Hàn cũng thiên phú tứ phẩm, tướng mạo vô cùng khôi ngô tuấn tú..."
Nghe Hoàng đế nhiệt tình mai mối như , sắc mặt của Tam hoàng t.ử Lê Mặc Hàn ngày càng sa sầm.
Thật , cũng cưới một vị hoàng phi thiên tài như Bạch Nhược Kỳ, chỉ là tranh với đại ca của mà thôi!
May , Hoàng Nguyệt Ly nhanh chóng từ chối: "Tạ ơn ý của Hoàng Thượng, nhưng Ly Nhi nhất định thách đấu với Nhị Tỷ, cùng nàng giao đấu một trận chính thức!"
"Phù—" Lê Mặc Hàn thở phào một nhẹ nhõm.
Cùng là từ hôn, nhưng so với vẻ tức giận và uất ức của Lê Mặc Ảnh lúc nãy, biểu cảm của Lê Mặc Hàn lúc giống hệt như thoát c.h.ế.t trong gang tấc.
Hoàng đế đành nhượng bộ, : "Thôi , ngươi nhất quyết tỷ thí, cũng là thể , hai ngươi cứ so chiêu vài đường . Có điều, tay vẫn nên nhẹ một chút, dù đây cũng chỉ là một cuộc giao lưu hữu mà thôi..."
Hoàng đế vô cùng lo sợ Hoàng Nguyệt Ly sẽ thật sự thương tổn, nên mới đặc biệt nhấn mạnh, cốt là Bạch Nhược Kỳ nương tay.
Bạch Nhược Kỳ lập tức tỏ vẻ khó xử, "Hoàng Thượng, một khi thực sự tỷ thí, lỡ như chuyện gì ngoài ý , thì cũng khó mà kiểm soát . Nếu thật sự xảy sự cố bất ngờ, Kỳ Nhi cũng gánh nổi trách nhiệm ạ!"
Lời của Bạch Nhược Kỳ cũng xem như lý.
Bất kỳ cuộc tỷ thí nào cũng thể đảm bảo chắc chắn một trăm phần trăm rằng đôi bên sẽ ai thương.
Hoàng đế đành : "Vậy cứ cố gắng cẩn thận hết mức thể là ."
Bạch Nhược Kỳ cung kính đáp một tiếng "Vâng", nhưng khoé miệng lặng lẽ nhếch lên.
Người thường , đao kiếm mắt, chênh lệch thực lực giữa hai các nàng lớn đến như , lúc tay nàng lỡ kiểm soát , xuống tay nặng một chút, đ.á.n.h cho con nha đầu c.h.ế.t tiệt trọng thương, thì cũng là chuyện hợp tình hợp lý cả thôi!
Hai thong thả bước về phía võ đài, cả yến tiệc lập tức vỡ oà trong chấn động.
Tất cả mặt đều kinh ngạc đến tột độ, chẳng còn bận tâm đang ở trong yến tiệc do chính Hoàng đế tổ chức, ai nấy đều vô cùng kích động mà bàn tán xôn xao.
"Trời đất ơi, thật thể tin ! Bạch Nhược Ly, cái phế vật đó, thật sự dám thách đấu với Bạch Nhược Kỳ!!!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-265-tu-vi-khi-huyen-canh-cuu-tang-1.html.]
"Sao chuyện như chứ? Đầu óc của Bạch Nhược Ly úng nước ?"
"Chà, cũng thể tự lượng sức như thế chứ? Nàng đây là đang tìm đường c.h.ế.t mà!"
Ai nấy đều cho rằng Hoàng Nguyệt Ly chắc chắn là điên .
Hoàn một ai nghĩ rằng, sở dĩ nàng là vì nàng đủ thực lực để đ.á.n.h bại Bạch Nhược Kỳ!
Trong mắt , kết quả của cuộc tỷ thí quá rõ ràng, chẳng gì hồi hộp cả, bởi vì chênh lệch thực lực giữa hai là một trời một vực!
Giữa những lời bàn tán sôi nổi, hai thiếu nữ yên vị võ đài, đối mặt với .
Hoàng Hậu lên tiếng: "Cuộc tỷ thí , là giữa Tam tiểu thư của Võ Uy Hầu Phủ, Bạch Nhược Ly, thách đấu với Nhị tiểu thư của Võ Uy Hầu Phủ, Bạch Nhược Kỳ. Hai bên các ngươi suy nghĩ kỹ càng ?"
"Đã suy nghĩ kỹ, thách đấu Bạch Nhược Kỳ!"
"Ta chấp nhận lời thách đấu!"
Cả hai cùng đáp lời mà hề do dự.
Hoàng Hậu : "Nếu , cuộc tỷ thí chính thức bắt đầu!"
Theo lễ nghi của một cuộc tỷ thí giao hữu, hai bên cần xưng danh tính, hành lễ với , khách sáo vài câu mới tay, để thể hiện sự tôn trọng đối với đối thủ.
Bạch Nhược Kỳ một cách lơ đãng, cất lời .
"Ta là Bạch Nhược Kỳ của Võ Uy Hầu Phủ, tu vi Khí Huyền Cảnh cửu tầng, xin chỉ giáo nhiều hơn!"
Nói xong, nàng liếc Hoàng Nguyệt Ly với ánh mắt khinh miệt, chờ xem phế vật sẽ mặt dày giới thiệu bản .
Nụ gương mặt Hoàng Nguyệt Ly còn lạnh lẽo hơn cả nàng , khoé môi nàng khẽ nhếch lên, giọng băng giá rõ ràng đến lạ thường.
“Võ Uy Hầu Phủ, Bạch Nhược Ly, tu vi…”
Nàng khựng giây lát.
Tất cả ánh mắt đều đổ dồn lên nàng, còn cảm thấy ái ngại .
Giữa muôn vàn ánh mắt dõi theo, tự nhận là một phế vật, quả là một tinh thần hiếm !
“…tu vi Khí Huyền Cảnh cửu tầng, xin chỉ giáo.”
--------------------