Hoàng Hậu nào ngờ cầm kỹ của Hoàng Nguyệt Ly cao siêu đến thế, rõ kế hoạch của chắc chắn thể thành công, vì mất hết cả kiên nhẫn.
Nàng chỉ mong cho qua mau phần biểu diễn tài nghệ , để nhanh chóng bước sang phần diễn võ kế tiếp.
Những khác cũng đưa mắt về phía Bạch Nhược Kỳ, trong ánh giấu nổi vẻ giễu cợt.
Những mặt ở đây đều là kẻ thông minh, ai nấy đều hiểu quá rõ vì Bạch Nhược Kỳ dám biểu diễn!
Gương mặt Bạch Nhược Kỳ mỗi lúc một đỏ bừng, cuối cùng nàng cũng hạ quyết tâm, cứng đờ cả da đầu mà : “Tài nghệ biểu diễn… cũng là… cũng là cổ cầm! Ta sẽ vì mà tấu một khúc 《Cao Sơn Lưu Thủy》!”
Nàng cũng là hiểu rõ quy củ trong cung, biểu diễn tệ đến cũng vẫn hơn là từ chối, vế chính là bất kính với Hoàng Thượng, nếu khéo còn trị tội.
Bạch Nhược Kỳ hết cách, đành ôm cây Hàn Thủy Cầm bước giữa sảnh, hít một thật sâu bắt đầu tấu nhạc.
Hoàng Nguyệt Ly một tay chống cằm, nhấm nháp ly rượu hoa đào, lắng tiếng đàn của Bạch Nhược Kỳ.
Công bằng mà , Bạch Nhược Kỳ quả thật bỏ ít công sức cho cầm nghệ.
Chỉ pháp đạt đến mức mỹ, chỉ tiếc là thể hòa quyện cảm xúc trong tiếng đàn, khiến luôn cảm thấy chút cứng nhắc, khô khan.
Nếu nàng, Hoàng Nguyệt Ly, ở đây, thì trong tai những kẻ ngoại đạo, tiếng đàn của Bạch Nhược Kỳ xem là vô cùng xuất sắc .
Bạch Nhược Kỳ đài, ép bình tĩnh trở . Muốn tấu cổ cầm, điều cần nhất chính là tâm cảnh bình yên, nàng ít nhất cũng thể hiện vượt xa trình độ thường ngày, thể để xem thường !
Thế nhưng, nàng càng nghĩ như , càng khó lòng giữ bình tĩnh.
Cuối cùng, ngón tay run lên, nàng thật sự đ.á.n.h sai một nốt nhạc!
Mãi mới thành xong khúc nhạc, Bạch Nhược Kỳ gần như là chạy trối c.h.ế.t về chỗ của .
Buổi biểu diễn hôm nay, nàng những trở thành đối tượng để trầm trồ tán thưởng, mà ngược còn thể hiện một cách thậm tệ, chẳng bằng một nửa trình độ ngày thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-242-dan-that-dung-la-do-te.html.]
Nếu dùng một chữ để hình dung, thì đó chính là — Tệ!
Những năm , mỗi khi nàng biểu diễn trong cung, bất kể là Hoàng đế, Thái hậu Hoàng Hậu, đều sẽ ban thưởng, nhưng hôm nay, mấy vị quý nhân xong, ai nấy đều mặt lạnh như tiền, chẳng chút biểu hiện gì.
Mi tâm Hoàng Hậu còn giật giật một cái, rõ ràng là chút hài lòng với nàng.
Vốn còn định dựa Bạch Nhược Kỳ để dìm Hoàng Nguyệt Ly xuống một bậc, dập tắt ý định chọn Hoàng Nguyệt Ly Thái T.ử phi của Hoàng đế, ai mà ngờ, nha đầu thời khắc mấu chốt chẳng đáng tin cậy chút nào!
Ngay cả tiếng vỗ tay đài cũng lưa thưa, rời rạc, chỉ là phép lịch sự.
Mông của Bạch Nhược Kỳ mới chạm ghế, Hoàng Hậu vội vã chờ mà tuyên bố danh sách biểu diễn tiếp theo.
“Người kế tiếp là Tam tiểu thư của Định Quốc Công phủ, Liễu Y Y.”
Liễu Y Y mỉm duyên dáng, dáng điệu thướt tha bước giữa sân khấu.
Nàng eo liễu uyển chuyển, bước chân nhẹ nhàng, dâng lên một điệu múa 《Nghê Thường Vũ Y》.
Vừa liên tiếp hai màn cổ cầm, khó tránh khỏi khiến cảm thấy chút nhàm chán.
Vũ kỹ của Liễu Y Y vốn nổi danh khắp kinh thành, giờ đây càng khiến như mở mang tầm mắt, lập tức nhận những tràng pháo tay vang dội của tất cả .
Bạch Nhược Kỳ đài, thiếu chút nữa là bóp nát cả chén rượu trong tay.
Thân là một tiểu thư khuê các đài các, học nhảy múa gì, khác nào nữ nhân chốn phong trần!
Liễu Y Y thật chẳng chút đoan trang nào, gì mà vỗ tay chứ?
Điều khiến Bạch Nhược Kỳ càng thêm tức tối chính là, Thái T.ử cũng đang vỗ tay, hơn nữa còn là vỗ mạnh nhất, xem chăm chú nhất, cặp mắt gần như dán chặt vòng eo ngừng uốn lượn của Liễu Y Y.
Liễu Y Y, con hồ ly tinh , dám dùng sắc tướng để mê hoặc Thái T.ử Điện Hạ.
--------------------