Tà Đế cuồng phi: Phế tài nghịch thiên tam tiểu thư - Chương 238

Cập nhật lúc: 2025-12-06 15:33:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hoàng đế khựng giây lát, thoáng chút phân vân nên ban thưởng cho nàng thứ gì.

 

Vàng bạc châu báu thì e rằng phần tầm thường, chẳng thể hiện sự xem trọng đặc biệt của ngài dành cho Hoàng Nguyệt Ly, nhưng nếu ban thưởng đan d.ư.ợ.c huyền bảo, thì Tiểu Nha Đầu chẳng thể tu luyện, thành cũng dùng tới.

 

Ngay lúc ngài còn đang lưỡng lự, Hoàng Nguyệt Ly tự lên tiếng.

 

"Hoàng Thượng, Ly Nhi xin một ân điển, nếu thể, liệu Người thể ban thưởng cây Ngọc Băng Cầm cho ?"

 

Cây đàn tuy chỉ là phàm phẩm, nhưng tay nghề chế tác đạt đến mức xảo đoạt thiên công, chỉ riêng về chất âm và thanh sắc cũng chẳng hề kém cạnh cây Nguyệt Hạ Mỹ Nhân ngày của nàng là bao.

 

Quan trọng hơn cả, cây đàn chế tác từ gỗ Đích Thủy Ngô Đồng cực kỳ khan hiếm!

 

Đây chính là loại vật liệu tam hệ Hỏa-Mộc-Thủy tứ giai ngàn năm khó gặp!

 

Hỏa Linh Thánh Thể hiện tại giúp Hoàng Nguyệt Ly sở hữu thiên phú hệ cửu giai, do đó nàng đang cấp thiết cần một cây cổ cầm đa thuộc tính để vũ khí.

 

Vật liệu đa thuộc tính vốn dĩ là của hiếm khó tìm, mà cây Ngọc Băng Cầm chỉ chất liệu quý giá, mà tay nghề chế tác cũng đạt đến mức thượng thừa. Nàng chỉ cần dựa nền tảng mà gia công luyện chế thêm đôi chút, là thể biến nó thành một món huyền binh tứ giai!

 

Quả đúng là món vũ khí thuận tay nhất cho nàng ở giai đoạn !

 

Hoàng đế thoáng do dự: "Chuyện ..."

 

Hoàng Nguyệt Ly cứ ngỡ cây đàn quá quý giá, Hoàng đế tiếc của nỡ ban cho, trong lòng thầm tính toán là lấy vài món huyền khí khác do chính luyện chế để trao đổi.

 

Nào ngờ, Hoàng đế đầu, hướng mắt về phía Dự Vương.

 

"Mặc Ảnh, cây đàn là di vật của mẫu phi ngươi, nếu ngươi nỡ..."

 

Hoàng Nguyệt Ly sững .

 

Cây đàn ... là di vật của mẫu phi Dự Vương ư??

 

Ánh mắt của Lê Mặc Ảnh dừng nàng, đôi con ngươi đen thẳm sâu hun hút tựa như miệng giếng cổ thấy đáy, lạnh lẽo, u uất.

 

Ngay khoảnh khắc ánh mắt nàng chạm ánh mắt , nàng chỉ cảm thấy cứng đờ, một luồng lạnh khó tả bất chợt dâng lên tự đáy lòng.

 

Trong đôi mắt của lúc ... chẳng còn vẻ bá đạo bức nét trêu ghẹo ẩn chứa sự dịu dàng cưng chiều của ngày , đó... chỉ còn sự lạnh lùng đến tột cùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-238.html.]

 

Tựa như... đang một xa lạ chẳng hề quen .

 

Hoàng Nguyệt Ly bất giác siết c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm, mím chặt bờ môi.

 

Rõ ràng, đây chính là điều nàng hằng mong , hai còn bất kỳ sự dây dưa mập mờ nào nữa, nhất là cứ như từng quen , đường ai nấy , cầu ai nấy qua.

 

Thế nhưng, khi khoảnh khắc thực sự đến, nàng cảm thấy quen đến lạ.

 

Đã bao nhiêu năm , nàng còn thấy sự lạnh lẽo hiện hữu trong đôi mắt đào hoa nữa?

 

Lê Mặc Ảnh nàng hồi lâu mà chẳng một lời, khiến bầu khí trong buổi yến tiệc bỗng chốc như ngưng đọng .

 

Hoàng Nguyệt Ly tài nào chịu nổi bầu khí căng thẳng , đành lên tiếng .

 

"À... xin , ngờ đây là di vật của mẫu phi Dự Vương Điện Hạ, tự tiện ngỏ lời xin, quả thực là vô cùng thất lễ, kính xin Dự Vương Điện Hạ thứ tội, cây Ngọc Băng Cầm ..."

 

"Ngọc Băng Cầm cứ tặng cho ngươi."

 

Hoàng Nguyệt Ly một tràng nhanh vội, nhưng lời còn dứt một chất giọng lạnh như băng cắt ngang.

 

"Hả?" Nàng một nữa ngẩn .

 

Nhìn sắc mặt của Lê Mặc Ảnh, hiển nhiên là vẫn còn giận chuyện nàng từ chối , Hoàng Nguyệt Ly chẳng còn trông mong gì sẽ nhận cây Ngọc Băng Cầm nữa.

 

Nào ngờ, mở lời sẽ tặng cây đàn cho nàng.

 

Lê Mặc Ảnh chăm chú ngắm gương mặt nhỏ nhắn, trắng trẻo và tinh xảo của nàng, dõi theo vẻ kinh ngạc hiếm khi lộ đó, đôi môi nhỏ xinh hồng nhuận khẽ hé mở, cặp mắt trong veo như mắt mèo mở to tròn xoe, trông đáng yêu đến cực điểm.

 

Quả hổ là Tiểu Đông Tây mà nhắm trúng.

 

Chỉ tiếc một nỗi, nàng thật sự quá khó theo đuổi.

 

Lê Mặc Ảnh bất giác thấy lòng khẽ gợn sóng, suýt chút nữa là giữ nổi vẻ mặt lạnh lùng.

 

--------------------

 

 

Loading...