“A? Hắn chính là Nhị Hoàng t.ử do Minh Phi nương nương hạ sinh ư?”
“Chẳng đồn rằng, Nhị Hoàng t.ử thể chất vốn suy nhược, … …”
“Khoan , Minh Phi nương nương là ai ? Trong cung chỉ bốn vị nương nương sắc phong tước Phi, Minh Phi từ thế?” Lại một cô nương ngây ngô cất tiếng hỏi.
Tề Nhị tiểu thư của Trấn Nam Tướng quân phủ ghé tai, hạ thấp giọng thì thầm: “Ngươi đến chuyện mà cũng ư? Năm xưa khi Minh Phi nương nương sủng ái, quả thực là khiến cho lục cung phấn son đều lu mờ, Hoàng Thượng chỉ chuyên sủng một , đến nỗi cung của Hoàng hậu nương nương cũng gần như chẳng buồn ghé đến.”
“A? Thật ?” Cô nương ngây ngô hỏi: “Nếu Minh Phi nương nương sủng ái đến thế, tại bây giờ… chẳng còn ai nhắc đến danh vị của nữa?”
“Đây vốn là một bí mật động trời của hoàng gia, nhưng bao nhiêu năm trôi qua, giờ cũng thành một bí mật mà ai ai cũng .”
Tề Nhị tiểu thư len lén quanh bốn phía, thấy ai để ý đến bọn họ, mà mấy bên cạnh là những bạn khuê mật thiết bao năm, lúc mới chậm rãi cất lời.
“Nghe đồn, hai mươi năm về , Hoàng hậu nương nương và Minh Phi nương nương gần như cùng lúc mang thai. Với mức độ sủng ái mà Hoàng Thượng dành cho Minh Phi nương nương năm đó, nếu Minh Phi nương nương nhanh chân hơn một bước mà hạ sinh trưởng tử, thì địa vị của Hoàng hậu ắt sẽ lung lay. Bởi , cả hai vị nương nương đều dốc hết tâm sức, chỉ mong sinh Hoàng trưởng tử.”
Có chen miệng : “Nhìn tình hình bây giờ thì rõ ràng là Hoàng hậu nương nương thắng ! Thái T.ử Điện Hạ chính là đích trưởng tử, còn Dự Vương Điện Hạ chỉ là Nhị Hoàng t.ử mà thôi.”
“ , kể rằng năm đó, Minh Phi nương nương là chuyển , nhưng may gặp nạn sinh khó, vật vã suốt ba ngày ba đêm mà vẫn thể hạ sinh Dự Vương Điện Hạ. Rốt cuộc, Hoàng hậu nương nương chuyển sinh Thái T.ử . Sau đó, đến cả tính mạng của Minh Phi nương nương cũng giữ , chỉ gắng gượng lưu Dự Vương. Vì thế, Dự Vương Điện Hạ chỉ nhỏ hơn Thái T.ử Điện Hạ đúng một ngày mà thôi.”
“Chà, thật đáng thương quá!”
“ thế, thì Dự Vương Điện Hạ chào đời mất mẫu phi, thật tội nghiệp quá!”
“Không ngờ một Dự Vương Điện Hạ tuấn mỹ ngời ngời như mà quá khứ đáng thương đến thế ư?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-193-that-biet-chieu-ong-du-buom.html.]
Tề Nhị tiểu thư liếc mắt các nàng một cái, “Xem các ngươi cũng hứng thú với Dự Vương Điện Hạ lắm nhỉ?”
Một vị thiên kim tiểu thư lập tức : “Ta , yến tiệc tuyển phi hôm nay chỉ chọn phi cho Thái Tử, mà Thái hậu cũng sẽ đích lựa chọn phi t.ử cho các vị hoàng t.ử khác mười lăm tuổi. Có Bạch Nhược Kỳ của Võ Uy Hầu Phủ ở đó, ngôi vị Thái T.ử Phi, chúng phần lớn là chẳng cửa . Dự Vương Điện Hạ qua cũng tệ, là Nhị Hoàng t.ử chỉ xếp Thái Tử, còn phong tước vị Thân Vương, chỉ cần gả qua đó là lập tức trở thành Vương Phi !”
Có phụ họa theo: “ thế, Dự Vương Điện Hạ tuấn mỹ nhường , lúc ngang qua, phong thái phiêu dật, quả thực là mỹ nam t.ử hiếm thế gian , ai mà gả cho , đúng là mồ mả tổ tiên phen bốc khói xanh !”
“ , đúng , Dự Vương Điện Hạ quả thực quá tuấn !”
“Chỉ xét về tướng mạo thôi, e rằng chẳng ai sánh bằng Dự Vương Điện Hạ !”
Hoàng Nguyệt Ly nấp gốc đào, lắng những lời tán thưởng đầy mê đắm của đám thiếu nữ, khóe môi nàng bất giác co giật, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác vô cùng khó chịu!
Không ngờ, cũng thật chiêu ong dụ bướm đấy chứ!
Dự Vương Điện Hạ ? Tuấn mỹ thoát tục ?
Chỉ mới lộ diện một thoáng thôi, mà khiến cho bao nhiêu thiếu nữ say như điếu đổ!
Tại lúc ở mặt nàng thì cứ đeo mặt nạ vẻ lạnh lùng, còn mặt đám thiếu nữ thì che cái mặt một chút hả?
Lẽ nào, thích thú cái cảm giác đám nữ nhân vây quanh đến thế ư?
--------------------