Tà Đế cuồng phi: Phế tài nghịch thiên tam tiểu thư - Chương 167: Gương mặt thật sau lớp mặt nạ

Cập nhật lúc: 2025-12-06 12:32:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Gã nam nhân rốt cuộc lai lịch gì?

 

Hắn đến một nước Đông Dã nhỏ bé ?

 

Thống lĩnh lạnh buốt, run lẩy bẩy quỳ rạp xuống đất, coi như hiểu rõ, hôm nay bọn họ chọc một vị sát tinh thật sự, chuyện … e rằng khó mà yên chuyện !

 

Hắn dập đầu lia lịa mấy cái, giọng run run hỏi: “Tại… tại hạ mắt tròng, mạo phạm đại nhân, cầu xin đại nhân tha tội.”

 

Các Chủ liếc mắt một cái, lơ đãng cất lời: “Các ngươi đêm hôm khuya khoắt vẫn còn thi hành công vụ, duy trì trật tự cho hoàng cung, cũng xem như trung thành đáng khen, cũng ý trách tội các ngươi.”

 

Lời thốt , Hoàng Nguyệt Ly đang trong lòng liền trợn tròn hai mắt, kinh ngạc đến dám tin.

 

Đùa cái gì thế? Tuy đám Kim Vũ Vệ quả thực đang tròn bổn phận, nhưng việc dám tay tấn công Các Chủ Đại Nhân cũng là sự thật.

 

Tên nam nhân tính tình gì cho cam, càng chẳng loại chính nhân quân t.ử độ lượng rộng rãi, thế mà trách bọn họ ư?

 

Hắn chuyển tính ? Hôm nay uống nhầm t.h.u.ố.c ? Hay là… âm mưu gì đây?

 

Thống lĩnh cũng giật nảy , rõ ràng là ngờ tới, một cao thủ hung thần ác sát như vẻ dễ chuyện đến thế!

 

Hắn vội vàng dập đầu thêm mấy cái, cẩn thận dè dặt : “Đa tạ đại nhân, đa tạ đại nhân. Dám hỏi… dám hỏi danh tính của tôn giá? Đêm khuya ghé thăm nước Đông Dã , việc gì cần đến, cần tại hạ lo liệu giúp ạ?”

 

Trong phòng im phăng phắc trong giây lát.

 

Thống lĩnh run rẩy ngẩng đầu lên, sắc mặt liền biến đổi, kinh hãi tột độ.

 

Hắn chậm rãi khoan t.h.a.i buông lỏng cánh tay đang ôm Hoàng Nguyệt Ly, những ngón tay thon dài trắng nõn từ từ đưa lên giữa hai hàng lông mày, khẽ lẫy một cái, giữa ánh mắt kinh ngạc của tất cả mặt, gỡ tấm mặt nạ màu bạc xuống.

 

Chỉ trong nháy mắt, một gương mặt phong hoa tuyệt đại, tuấn mỹ vô song hiện mắt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-167-guong-mat-that-sau-lop-mat-na.html.]

 

Hắn một đôi mắt đào hoa mỹ, long lanh tựa sóng nước, nhưng đôi mắt vốn nên chan chứa tình ý ngập tràn vẻ lạnh lùng uy nghiêm đến buốt giá, chỉ cần khẽ liếc qua cũng đủ khiến run rẩy.

 

Làn da trắng nõn tựa ngọc, đôi mày kiếm sắc bén bay bổng, sống mũi cao thẳng tắp, đôi môi mỏng khẽ mím , tất cả tựa như một tuyệt tác nghệ thuật mỹ nhất, thể tìm bất kỳ tì vết nào.

 

Điều kinh ngạc hơn nữa chính là khí chất tôn quý toát từ tận cốt cách của .

 

Nhìn gương mặt , trẻ đến ngờ, dường như quá hai mươi tuổi, miễn cưỡng mà , cũng chỉ là một thiếu niên, nhưng chỉ yên ở đó, khí thế mạnh mẽ bá đạo tỏa quanh khiến cho cả những cao thủ tuyệt thế lừng danh lâu cũng hổ thẹn bằng.

 

Hơn nữa, gương mặt , Thống lĩnh vẫn còn chút ấn tượng.

 

Sau cơn chấn động ban đầu qua , Thống lĩnh kính cẩn và sợ hãi mà phủ phục xuống đất.

 

“Điện… Điện hạ, ngài… ngài hồi cung từ lúc nào ạ?”

 

“Ta hồi cung, còn báo cáo với ngươi ?” Hắn lạnh lùng cất giọng.

 

“Không… , mạt tướng ý đó. Chỉ là, ngài hồi cung là đại sự trong cung, nếu sớm ngài trở về, Hoàng Thượng nhất định sẽ phái nghênh đón ngài, mạt tướng cũng dám tùy tiện cho tiến Minh Hoa Cung của ngài…”

 

“Vậy nên ở đây, các ngươi liền dám xông ?”

 

“Không … Mạt tướng… mạt tướng dám!”

 

Thống lĩnh dán chặt trán xuống nền đất lạnh, ngay cả thở mạnh cũng dám, cảm thấy trăm miệng cũng thể bào chữa, lắp ba lắp bắp hồi lâu, thiếu chút nữa là tự c.ắ.n lưỡi !

 

Hắn quả thực mơ cũng thể ngờ , vị Điện hạ trong Minh Hoa Cung hôm nay đột ngột trở về, hơn nữa, tay trừng trị đám Kim Vũ Vệ trướng của một cách thê t.h.ả.m như , chính là ngài

 

--------------------

 

 

Loading...