Hoàng Nguyệt Ly chỉ khẽ lách một cái, nhẹ nhàng tránh thoát.
“Tứ , gì thế ? Nợ tiền trả tiền, thiên kinh địa nghĩa, chẳng lẽ đường đường là tiểu thư Vũ Uy Hầu phủ, còn định quỵt nợ ?”
Bạch Nhược Nghiên tóm , vốn tức hộc máu, nàng còn bên cạnh mát, cơn giận càng bốc lên ngùn ngụt!
“Ngươi, con tiện nhân âm hiểm xảo quyệt , giấy nợ vốn do tự nguyện ký! Mau giao nó đây, nếu xé xác ngươi!”
Bạch Nhược Nghiên tay liên tiếp, nhưng Hoàng Nguyệt Ly trơn như chạch, nàng đến một sợi lông tơ cũng chạm tới .
Thế mà Hoàng Nguyệt Ly né tránh, ấm ức : “Tứ , giấy trắng mực đen, rành rành tên của mà? Cái gì gọi là tự nguyện ký tên? Chẳng lẽ tỷ tỷ , một phế vật thể tu luyện, thể ép ký tên ? Ta gì bản lĩnh đó chứ?”
“ , Bạch gia Tứ tiểu thư cũng quá đáng thật, nợ tiền mà cũng chịu trả!”
“ thế, Bạch Tứ tiểu thư là Khí Huyền Cảnh tứ tầng, tu vi hề thấp, Tam tiểu thư thể ép buộc nàng chứ? Đây chẳng là mở mắt mò ?”
“Rốt cuộc cũng chỉ là thứ xuất, chuyện xa nào cũng dám , đúng là mất hết mặt mũi của Vũ Uy Hầu phủ!”
Bạch Nhược Nghiên tức đến nỗi suýt chút nữa thì hộc m.á.u tươi tại chỗ!
Hôm qua, tuy Hoàng Nguyệt Ly giở trò gì, nhưng lúc ký tên, nàng đúng là thần trí tỉnh táo, những lời nàng đều là sự thật, tại một ai tin chứ?
Không chỉ , gương mặt của tất cả đều rành rành hai chữ khinh bỉ và chán ghét dành cho nàng , còn đối với Hoàng Nguyệt Ly thì tràn ngập sự đồng cảm, ngay cả hộ vệ của Thiên Trân Các cũng chủ động chắn Hoàng Nguyệt Ly, che chở cho nàng ở phía !
Hoàng Nguyệt Ly từ lưng hộ vệ ló đầu , rụt rè cất tiếng: “Tứ , hiểu lầm với , chuyện ngày hôm qua, thật sự thể giải thích mà!”
“Ngươi gì để giải thích chứ??”
“Bây giờ đang đông ở đây, sẽ kể bộ sự việc lúc đó một cách tường tận, đúng sai trái, cứ để phán xét! Trước mặt bao nhiêu thế , nếu một lời gian dối, chắc chắn sẽ đời nguyền rủa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-15-no-tien-tra-tien-thien-kinh-dia-nghia.html.]
Lòng Bạch Nhược Nghiên chợt “lộp bộp” một tiếng.
Chuyện ngày hôm qua… chính là nỗi sỉ nhục lớn nhất trong cuộc đời của nàng !
Nàng hận thể để cho chuyện vĩnh viễn ai , mà Hoàng Nguyệt Ly định kể hết tất cả ngọn ngành ?
Kể cái gì chứ? Kể chuyện nàng trần truồng chạy ngoài phố như thế nào ư?
Người đường phố ngày hôm đó, là đám dân nghèo kiến thức, cho dù thấy bộ dạng xí của nàng , thì thực cũng chẳng thể nhận nàng là ai, mà dẫu nhận nữa, cũng dám chắc chắn.
khách khứa của Thiên Trân Các thì khác, quý tộc thì cũng là phú thương.
Nếu Hoàng Nguyệt Ly ở đây mà kể chuyện nàng trần truồng chạy rông ngoài, thì thật sự sẽ trở thành trò lớn lan truyền khắp cả kinh thành mất!
Thế nhưng, đám đông vây xem mặt tại đây hết lời tán thưởng đề nghị của Hoàng Nguyệt Ly.
“ , nên như thế, ai đúng ai sai, là ngay chứ gì?”
“Bạch Tam tiểu thư hổ là con gái của Bạch Lưu Phong, quang minh lạc, rốt cuộc là chuyện gì, mau cho xem nào.”
“ thế, chúng cũng thể đổ oan cho Tứ tiểu thư ! Cứ kể tình hình lúc đó ! Như mới công bằng, công chính, công khai!”
Sắc mặt Bạch Nhược Nghiên xanh mét.
Chỉ thấy Hoàng Nguyệt Ly gật đầu, cất lời: “Được thôi, chuyện ngày hôm qua là như thế …
--------------------