Hoàng Nguyệt Ly khoanh tay ngực, hờ hững tựa cạnh cửa, chẳng một lời.
Tôn Chưởng Quầy cũng cau mày : “Ta đang tiếp khách quý, chuyện gì, lát nữa hãy .”
Đợi một lúc, chẳng thấy tiếng bước chân ai rời , Tôn Chưởng Quầy mất kiên nhẫn đầu : “Có chuyện gì thế? Mau …”
Khi trông thấy bóng đang ở cửa, lời của Tôn Chưởng Quầy bỗng dưng im bặt, gương mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc tột độ.
“Tôn Chưởng Quầy, chuyện gì ?” T.ử Nguyệt công chúa thấy sắc mặt gì đó , liền lấy lạ cất tiếng hỏi.
Tôn Chưởng Quầy chẳng buồn đáp câu hỏi của nàng, vội vàng bật dậy, bước nhanh đón.
“Hoàng Công Tử, thì … thì là ngài tới! Thật là khách quý hiếm gặp! Mời , mời ! Mời bên !” Hắn đầu hét lớn: “Người , mau dâng cho Hoàng Công Tử! Còn ngây đó gì? Nhanh lên, nhanh lên, dâng loại Long Tâm Trà mới về hôm qua !”
Tôn Chưởng Quầy tất tả mời , vô cùng kính cẩn dâng cho Hoàng Nguyệt Ly, hai tay nâng chén đưa tới.
“Hoàng Công Tử, Long Tâm Trà là đặc sản của Đông Dã Quốc chúng , nổi danh khắp cả vùng Nam Thiên Vực. Một lạng thể đấu giá cả trăm lạng bạc. Đây là mới của năm nay, hương vị càng thêm tuyệt hảo, mời ngài nếm thử!”
T.ử Nguyệt công chúa một bên, đôi mắt mở to kinh ngạc, miệng há hốc tài nào khép .
Nàng đường đường là công chúa một nước, Tôn Chưởng Quầy đối với nàng dĩ nhiên cũng khách sáo, nhưng tuyệt nhiên đến mức khúm núm cúi đầu như .
Thiếu niên rốt cuộc lai lịch gì? Tại Tôn Chưởng Quầy cung kính với đến thế? Lẽ nào cũng là hoàng t.ử của một nước nào đó ? bộ dạng ăn mặc của xem, cũng quá đỗi tầm thường ?
Hoàng Nguyệt Ly hờ hững liếc Tôn Chưởng Quầy một cái, nhưng nhận lấy tách , mà cất lời: “Tôn Chưởng Quầy, buổi đấu giá kết thúc , đến đây mặt cho gia sư. Về mục đích, hẳn là ngươi cũng rõ, phiền ngươi cho những liên quan lui ngoài một chút.”
“Vậy… xin mời Hoàng Công T.ử dời bước đến mật thất để thương lượng.”
“Được.” Hoàng Nguyệt Ly gật đầu.
“Ngươi… ngươi ai là liên quan?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-145-vi-khach-quy-chan-chinh.html.]
T.ử Nguyệt công chúa lơ một cách triệt để, còn thiếu niên vẻ ngoài chẳng mấy nổi bật xếp hàng “ liên quan”, trong lòng lập tức dâng lên một cỗ khó chịu.
Tôn Chưởng Quầy vội vàng cúi đầu tạ : “Xin công chúa vui lòng ở đây chờ một lát, tại hạ chút việc quan trọng cần xử lý.”
Hắn cũng chẳng đoái hoài gì đến T.ử Nguyệt công chúa đang tái mặt vì giận, mà lập tức sốt sắng dẫn Hoàng Nguyệt Ly về phía mật thất.
T.ử Nguyệt công chúa thể nào ngờ , bản đường đường là một vị công chúa, mà coi trọng bằng một thiếu niên tầm thường, thậm chí còn Tôn Chưởng Quầy thẳng thừng bỏ phía .
Nàng tức giận kiềm chế nổi, liền dằn mạnh tách xuống bàn.
Một tiếng “choang” vang lên, khiến tỳ nữ đang bước tới rót cho nàng giật nảy .
“Công chúa điện hạ, xin bớt giận…”
“Ta hỏi ngươi,” T.ử Nguyệt công chúa gọi tỳ nữ , “vị công t.ử mới trong , ngươi quen ?”
“Nô tỳ quen, nhưng từng gặp qua một .” Tỳ nữ cúi đáp.
“Ồ? Hắn là thế nào?”
“Bẩm công chúa điện hạ, Hoàng Công T.ử cũng là một vị Luyện Khí Sư. Những món Huyền Khí tam giai đấu giá hôm nay chính là do sư phụ của Hoàng Công T.ử luyện chế. Lần đến đây mặt sư phụ ký gửi Huyền Khí, nhiều đều trông thấy.”
T.ử Nguyệt công chúa giật kinh ngạc: “Cái gì? Hắn chính là t.ử của vị Đại sư ư?”
Thảo nào thái độ của Tôn Chưởng Quầy đối với cung kính đến như !
Nàng khỏi thầm cảm thấy may mắn, vì xung đột ngay tại chỗ với Hoàng Công Tử.
Bởi vì chuyến của nàng, chỉ đơn thuần là để tham gia buổi đấu giá, mà còn tạo mối quan hệ với vị Luyện Khí Đại sư , nhờ ngài đích luyện chế Huyền Khí cho . Nếu lỡ đắc tội với t.ử của Đại sư, thì chuyện e là sẽ khó thành .
--------------------