Bạch Nhược Nghiên chỉ mải mê vung roi trút giận, nào để ý rằng ngọn roi của chẳng hề chạm tới Hoàng Nguyệt Ly, trái còn dọa cho khách khứa trong Thiên Trân Các sợ hãi bỏ ít.
Hộ vệ của Thiên Trân Các nhanh chóng bước tới can ngăn hai .
“Hai vị tiểu thư, Thiên Trân Các chúng cho phép bất kỳ ai gây gổ đ.á.n.h . Nếu hai vị đến mua sắm, xin mời rời khỏi nơi !”
Nghe đồn, chủ nhân Thiên Trân Các là một vị quý nhân trong hoàng cung, thế nên quy củ ở đây vô cùng nghiêm ngặt, chẳng một ai dám tùy tiện phá vỡ.
Nghe hộ vệ , Bạch Nhược Nghiên dù trong lòng căm tức cam, cũng đành thu roi .
“Lần tạm tha cho ngươi một mạng, con tiện nhân! Ngươi cứ chờ đấy cho !”
Dứt lời, nàng đối diện với vị chưởng quầy tin vội vã chạy tới, tay chỉ thẳng về phía Hoàng Nguyệt Ly, lớn tiếng : “Tôn Chưởng Quầy, Thiên Trân Các của các chẳng nổi danh là nơi cao cấp, khách đều là bậc quyền quý phận ? Nữ nhân là một kẻ nghèo kiết xác, căn bản thể mua nổi bất cứ thứ gì trong tiệm, ả chỉ đến đây để gây rối thôi, mau đuổi ả ngoài!”
Tôn Chưởng Quầy nhận , vị chính là Tứ tiểu thư của Vũ Uy Hầu phủ.
Vũ Uy Hầu phủ tuy còn huy hoàng như thời Bạch Lưu Phong còn tại thế, nhưng dẫu cũng là một trong những thế gia huân quý m.á.u mặt ở Đông Dãquốc, tiểu thư nhà họ Bạch, đương nhiên thể đắc tội .
Hắn đầu về phía Hoàng Nguyệt Ly, cất tiếng: “Vị tiểu thư …”
Lời còn kịp thốt , Hoàng Nguyệt Ly bày vẻ mặt đáng thương tội nghiệp, giọng khẽ khàng: “Tứ , thể những lời như chứ…”
Tôn Chưởng Quầy thoáng lộ vẻ kinh ngạc.
Tứ ?
Lẽ nào… vị chính là con gái độc nhất trong truyền thuyết của Bạch Lưu Phong, vị Tam tiểu thư Bạch Nhược Ly phế vật đến cùng cực ư?
“Thì đây là Tam tiểu thư nhà họ Bạch ?”
“Ta sớm đồn các vị tiểu thư nhà họ Bạch hòa thuận với , Vũ Uy Hầu hiện tại cũng đối xử tệ với cháu gái , lẽ nào là thật ?”
“Chứ còn giả nữa ? Ngươi xem vị Tứ tiểu thư kìa, thẳng tay vung roi quất cả đường tỷ của , thật là vô giáo d.ụ.c hết mức! Chậc chậc, đúng là nguội lạnh, Vũ Uy Hầu phủ năm xưa gây dựng cơ đồ cũng là nhờ Bạch Lưu Phong, mà giờ mất tích, đến cả con gái của cũng bắt nạt thế …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-14.html.]
“Vị Bạch Tứ tiểu thư là thứ xuất ? Vậy mà cũng dám ngang ngược phách lối đến thế! là cậy thế ức h.i.ế.p quá mà!”
“Chẳng Nhị tiểu thư nhà họ Bạch còn gả cho Thái t.ử ? Gia đình như thế mà cũng đòi Thái t.ử phi ?”
Nghe những lời bàn tán xôn xao xung quanh, sắc mặt Bạch Nhược Nghiên mỗi lúc một đỏ bừng.
Rõ ràng chính con tiện nhân hôm qua chuyện hổ đó, hại nàng mất mặt đến tận chín tầng mây, quất c.h.ế.t ả cũng hết tội, mà giờ thành nàng là kẻ cậy thế ức h.i.ế.p ?
Thế nhưng nàng chẳng cách nào giải thích cho , bởi chuyện đó…
Hoàng Nguyệt Ly dè dặt liếc nàng một cái, yếu ớt cất lời.
“Tứ , vẫn còn giận chuyện ngày hôm qua, nhưng thật sự hiểu tại chuyện thành như , thể giải thích với mà. Thật , chuyện là thế …”
“Ngươi câm miệng cho !”
Vừa nàng nhắc tới chuyện hôm qua, Bạch Nhược Nghiên vội vàng cắt ngang.
Hoàng Nguyệt Ly lộ vẻ tủi vô cùng, nàng c.ắ.n nhẹ bờ môi, ngập ngừng : “Vậy… Tứ , tiền nợ … định khi nào thì trả?”
Bạch Nhược Nghiên ngẩn : “Tiền gì chứ?”
“Muội quên ? Hôm qua giấy nợ mà.”
Hoàng Nguyệt Ly rút một tờ giấy, khẽ phe phẩy mặt.
Bạch Nhược Nghiên lập tức nhận , đây chính là tờ giấy nợ mà hôm qua, nhân lúc nàng thần trí mơ màng, Hoàng Nguyệt Ly lừa nàng ký tên!
Sau chuyện ngày hôm qua, nàng g.i.ế.c c.h.ế.t Hoàng Nguyệt Ly là may mắn cho ả lắm , thế mà giờ ả còn dám cả gan lôi giấy nợ đòi tiền!
Bạch Nhược Nghiên tức đến cực điểm, lao vút lên như một mũi tên, định giật lấy tờ giấy nợ.
--------------------