Mọi mặt tại đây trông thấy bộ dạng đáng thương của nàng, lòng trắc ẩn liền dâng trào.
Hơn nữa, cảnh tượng hai đ.á.n.h cược với ban nãy, tất cả đều tận mắt chứng kiến. Hễ là khách nhân tới tham dự buổi đấu giá, ai ai cũng đều tỏ tường trong lòng.
Lập tức, lòng đầy chính khí chứng.
“Không thể nào? Bạch Nhị Tiểu Thư thể như ? Chuyện ban nãy thế nào, đều thấy cả mà?”
“ , lúc đó chính miệng Bạch Nhị Tiểu Thư đồng ý đ.á.n.h cược, tất cả chúng đều thể chứng! Có đến mấy nghìn nhân chứng ở đây cơ mà!”
“Không sai, chẳng lẽ Bạch Nhị Tiểu Thư thấy chịu thiệt nên quỵt nợ ? Nói cũng , mười ba vạn lượng bạc để mua một lọ Dưỡng Linh Đan, cái giá quả thực quá kinh khủng…”
“Ha, nàng gì mà chịu thiệt? Rõ ràng lúc đó là nàng vu oan cho đường của , hai mới nảy sinh cá cược, nàng bỏ tiền chẳng là chuyện đương nhiên ?”
“Phải đó, thật ngờ tiểu thư của phủ Vũ Uy Hầu đường đường chính chính mà quỵt nợ ư? Trước đây còn thấy nàng xinh tài giỏi, quả thực là một nhân vật tựa tiên nữ, ai mà ngờ nhân phẩm tồi tệ đến thế?”
Bạch Nhược Kỳ lắng những lời bàn tán xôn xao xung quanh, gương mặt đỏ bừng như gấc chín, chỉ hận thể tìm ngay một cái lỗ để chui xuống cho xong!
Nàng nay luôn quý trọng danh tiếng của , thế nên dù ngày thường ở trong Hầu phủ ngang ngược phách lối, nhưng hễ ngoài là khéo léo diễn tròn vai, để trong mắt đời một ấn tượng dịu dàng, cao sang.
Nào ngờ, hôm nay ở buổi đấu giá Hoàng Nguyệt Ly chơi một vố đành, bây giờ quỵt nợ, còn nàng la toáng lên, cho thiên hạ ai ai cũng !
Những lời mà truyền ngoài, thì thanh danh của nàng sẽ trở thành trò cho cả kinh thành mất!
Bạch Nhược Kỳ tức đến mức suýt nghiến nát cả chân răng, hít sâu mấy dài mới miễn cưỡng trấn tĩnh đôi chút.
Nàng bước đến bên cạnh Hoàng Nguyệt Ly, đôi mày thanh tú khẽ chau , cất lời: “Tam , … thể như chứ? Muội hiểu lầm tỷ tỷ , ý định quỵt nợ !”
Giọng của nàng chút run rẩy, rõ ràng là hận thể xé xác thiếu nữ mắt thành từng mảnh, thế mà vì miệng lưỡi thiên hạ, nàng vẫn cố sắm vai một tỷ tỷ độ lượng, thật đúng là nhẫn nhịn đến mức nội thương!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-131-nhan-nhin-den-muc-noi-thuong.html.]
Hoàng Nguyệt Ly liếc xéo nàng một cái, “Nhị tỷ, nhưng ban nãy tỷ như ? Tỷ … nhớ giao kèo cá cược gì với ?”
Gò má của Bạch Nhược Kỳ giật giật một cái.
“Ối chà, Tam , đúng là nóng vội mà! Ban nãy là nhầm, cứ ngỡ đang chuyện khác! Hóa là chuyện ở buổi đấu giá ? Chuyện thể quên chứ? Muội mà rõ với sớm hơn, lẽ nào quỵt nợ ?”
“Thì là hiểu lầm …”
Bạch Nhược Kỳ gật đầu, “ , chính là hiểu lầm! Tam mau xuống , là một cô nương, vén váy trèo lên chỗ cao như , chút nhã nhặn…”
Bạch Nhược Kỳ dùng một câu “hiểu lầm” cho qua chuyện cá cược, lập tức chuyển chủ đề, ngầm ám chỉ Hoàng Nguyệt Ly cố tình gây sự, còn lôi cả dáng vẻ của nàng để , rõ ràng là dời sự chú ý của sang phía nàng.
Hoàng Nguyệt Ly nhếch mép đầy giễu cợt, nhảy xuống khỏi bồn hoa.
“Nếu như thì nên chậm trễ nữa, chúng mau lấy đan d.ư.ợ.c thôi!”
Hoàng Nguyệt Ly mắt liếc ngang, cứ thế thẳng nội viện. Đám đông hiếu kỳ vẫn chịu giải tán, tất cả đều nối gót theo nàng.
Bạch Nhược Kỳ vội vàng cản nàng , “Tam , đừng vội vàng như thế! Lát nữa chúng hãy lấy đan dược!”
Hoàng Nguyệt Ly chớp chớp mắt, “Tại ?”
Tại ư? Dĩ nhiên là vì nàng căn bản nổi mười ba vạn một nghìn lượng bạc!
Thế nhưng nàng thể thẳng như . Giờ mà tiền, thì khác nào thừa nhận đang quỵt nợ ?
Một khi để khác thấy, thì dẫu nàng thanh minh thế nào cũng chẳng còn tác dụng nữa.
--------------------