Người mua lầu ba dẫu lòng còn ngập ngừng do dự, nhưng vẫn nghiến răng bám riết theo giá.
Hơn nữa, đối phương rõ ràng là hụt , mỗi hô giá cũng chỉ dám nhích thêm vỏn vẹn một vạn lượng.
Trái , tiếng hô giá của Thái T.ử tỏ hào sảng vô song, mỗi đều vung thêm mười vạn lượng, khiến cho xung quanh mà sững sờ, bao ánh mắt lạ lùng đều đổ dồn về phía .
Thái T.ử đắc ý hếch cằm, cảm thấy lòng tự tôn tổn thương ngày hôm nay cuối cùng cũng gỡ gạc đôi chút.
Cũng để cho đám nhà quê mở mang tầm mắt, xem thực sự tiền hô giá là như thế nào! Hắn đường đường là hoàng thất, lưng cả quốc khố chống đỡ, nội tình sâu lường , so với mấy gã thương nhân kiếm dăm ba đồng bạc lẻ vội vẻ đây, khí thế quả là một trời một vực!
Chỉ riêng Bạch Nhược Kỳ ngay cạnh , dường như cảm nhận điều gì đó, sắc mặt bỗng trở nên trắng bệch vô cùng.
Thái T.ử giá càng lúc càng hoang đường, lẽ nào là vì... ban nãy nơi ồn ào quá, nên thấy lời của Tôn Chưởng Quầy?
Bạch Nhược Kỳ càng nghĩ càng thấy khả năng, nhưng khổ sở vì cách nào ngăn cản Thái Tử.
“... Hai trăm linh một vạn lượng!”
Nghe thấy lầu ba một nữa ngập ngừng theo giá, Thái T.ử nhướng mày, cất cao giọng : “Cứ lèo nhèo trả giá thế thì đến bao giờ mới xong? Chi bằng dứt khoát một cho xong! Ta ...”
Bạch Nhược Kỳ cuống cuồng níu lấy tay áo của Thái Tử, cố sức ngăn tiếp.
“Thái... Thái T.ử Điện Hạ, xin chờ một chút... Xin ngài hãy chờ một chút ...”
Bạch Nhược Kỳ chỉ gào lên thật to: Tôn Chưởng Quầy ban nãy , bộ Huyền Khí tính bằng vàng, chứ bằng bạc!
Cái giá đang hô , là gấp mười giá thông thường đó!
Cứ giá như , lát nữa ngươi nhất định sẽ hối hận đó!
Thế nhưng, món Huyền Khí hằng ao ước sắp thuộc về tay , còn mua với cái giá hời đến thế, đây quả thực là món hời từ trời rơi xuống mà!
Thái T.ử phấn khích đến độ hai mắt long lên, còn lọt lời của Bạch Nhược Kỳ nữa.
Hắn chỉ cảm thấy nàng cứ vo ve bên tai ngớt, phiền c.h.ế.t.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-127-qua-khong-ho-danh-thai-tu-dien-ha.html.]
Chẳng đời vẫn đồn rằng Bạch gia Nhị tiểu thư cao quý lạnh lùng lắm ? Cớ chút tinh ý nào thế , nhằm đúng thời khắc mấu chốt như mà còn ở bên cạnh nhõng nhẽo phá đám? Đây chẳng là lỡ đại sự của nam nhân ?
Ánh mắt Thái T.ử tràn ngập vẻ mất kiên nhẫn, lườm nàng một cái thẳng tay hất mạnh .
Bạch Nhược Kỳ kịp đề phòng, loạng choạng ngã sõng soài xuống đất.
Thái T.ử chẳng thèm liếc mắt nàng lấy một cái, vội vàng hô lớn: “Dứt điểm một giá – ba trăm vạn! Thế nào? Ngươi còn theo nữa ?”
Nói , khiêu khích về phía lầu ba.
Lần , lầu ba theo giá nữa.
“Ba trăm vạn thứ nhất! Ba trăm vạn thứ hai! Ba trăm vạn thứ ba! – Chốt giá!”
Tôn Chưởng Quầy tủm tỉm đếm ngược ba , tuyên bố bộ Huyền Giáp chủ.
Tất cả bảo vật đều bán hết, buổi đấu giá cuối cùng cũng viên mãn khép .
Thái T.ử chẳng đợi đến lúc tan cuộc, tiếng Tôn Chưởng Quầy dứt lời tuyên bố kết thúc, vội vã bật dậy, sải bước tiến về phía nội viện của Thiên Trân Các.
Hắn nôn nóng bỏ túi ngay bộ Huyền Giáp , đó chính là cực phẩm Huyền Khí mà ngày đêm mơ tưởng!
Chỉ cần nó, nhất định sẽ trở thành t.ử chính thức của Tinh Diệu Tông, hơn nữa bộ Huyền Giáp mua với giá hời như , đúng là lời to !
Khi Thái T.ử dậy, tất cả khách khứa mặt đều bất giác , ánh mắt kinh ngạc ngưỡng mộ chằm chằm .
“Quả hổ danh là Thái T.ử Điện Hạ! là tay hào phóng!”
“Haiz, cực phẩm Huyền Khí như thế , cũng chỉ bậc thiên tài tuyệt thế như Thái T.ử Điện Hạ mới xứng tầm mà thôi!”
“Thật đáng ngưỡng mộ quá ! Người với đúng là thể so bì mà!”
Những ánh , những lời bàn tán , càng khiến Thái T.ử lâng lâng như bay lên mây, cảm giác sung sướng gì tả xiết.
--------------------