Trên đài đấu giá, màn trình diễn của Nghiêm Đại Sư đến hồi kết.
Dưới sự điều khiển của Nghiêm Đại Sư, bộ Huyền Giáp phô diễn một sức chiến đấu thể tưởng tượng nổi, khiến cho bộ khách khứa bên trầm trồ thán phục.
Tôn Chưởng Quầy thấy thời cơ chín muồi, bèn mỉm : “Tin rằng quý vị đều tận mắt chứng kiến, uy lực của bộ Huyền Giáp vượt xa tổng sức mạnh của từng món Huyền Khí riêng lẻ cộng . Chỉ cần sở hữu một bộ như thế , việc đ.á.n.h bại đối thủ cao hơn tới năm tầng tu vi sẽ còn là giấc mộng xa vời nữa! Một món cực phẩm Huyền Khí như , đúng là chỉ thể ngẫu nhiên gặp chứ thể cầu mà ! Vậy thì, tiếp theo đây…”
Hắn mới nửa lời, bỗng một mỹ nữ bước lên, ghé tai thì thầm vài câu.
Tôn Chưởng Quầy sững , vội đầu . Phía đài đấu giá, một bóng hình quen thuộc đang sừng sững, đó chính là một trong những thị vệ cận của vị Các Chủ thần bí !
Hắn nào dám chậm trễ, vội vàng tuyên bố tạm dừng buổi đấu giá, hấp tấp bước xuống đài.
Chẳng một ai ngờ , bao nhiêu thời gian chờ đợi, những lời giảng giải và trình diễn tỉ mỉ đến thế, ngay cái thời khắc mấu chốt khi chuẩn sẵn sàng ngân lượng, lòng phơi phới, chỉ chờ đến lúc giá, thì Tôn Chưởng Quầy thốt hai chữ “Tạm dừng”!
Cảnh tượng chẳng khác nào một gáo nước lạnh dội thẳng mặt!
Ngay lập tức, những vị khách thất vọng bên bắt đầu lên tiếng phản đối.
“Có chuyện gì ? Bộ Huyền Giáp đấu giá nữa? Các đang đùa giỡn với chúng đấy ?”
“Phải đấy, quần cũng cởi , cho chúng xem thứ thôi ??”
“Thiên Trân Các rốt cuộc đang giở trò quỷ gì ?”
“Bình tĩnh, bình tĩnh nào, cứ chờ thêm một lát xem , sự cố gì bất ngờ thì ?”
Thái T.ử cũng là một trong những đang phấn khích tột độ ở đài. Hôm nay liên tiếp vả mặt bao nhiêu , mà vẫn kiên trì đây, chính là để đoạt bộ Huyền Giáp !
Hắn nhẫn nhục chịu đựng, mong chờ suốt bấy lâu, nào ngờ ngay lúc chuẩn giá, xảy cơ sự .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-124-dau-gia-tam-dung.html.]
Trong phút chốc, một cơn tức nghẹn ứ nơi lồng ngực, cảm giác buồn nôn khó chịu lời nào tả xiết. Hắn vung một quyền thật mạnh xuống tay vịn ghế , gương mặt lộ rõ vẻ bực dọc.
“Rốt cuộc là ? Người của Thiên Trân Các cái gì? Đã đến lúc mà còn kêu tạm dừng?”
Bạch Nhược Kỳ ở bên cạnh khuyên giải: “Thái T.ử Điện Hạ, xin bớt giận. Uy tín của Thiên Trân Các xưa nay vốn , một vật phẩm quan trọng nhường , họ thể bán là bán . Có lẽ xảy chuyện gì đó chăng…”
“Xảy chuyện gì chứ? Có chuyện gì quan trọng hơn cả món cực phẩm Huyền Khí ? Không thể đấu giá xong hãy giải quyết ? Lão chủ của Thiên Trân Các đúng là ăn gì cả! Cứ treo chúng ở đây là ý gì?”
Ngay lúc lòng đang nóng như lửa đốt, một giọng bỗng vang lên từ phía .
“Vị khách , xin hỏi ngài dùng một ly Băng Tường Vi Tửu ạ?”
Thái T.ử đầu , chỉ thấy một thiếu niên mặc đồng phục của thị giả Thiên Trân Các đang ngay bên cạnh, tay đẩy một chiếc xe phục vụ. Trên xe, đủ các loại mỹ tửu bày la liệt, trông vô cùng phong phú.
Tại các hàng ghế phổ thông của buổi đấu giá, thường những chiếc xe phục vụ di động như thế qua , bán cho khách khứa đủ loại đồ uống và thức ăn.
Thái T.ử vốn là yêu thích thưởng thức các loại mỹ tửu, mà rượu do Thiên Trân Các bán cũng thiếu những loại trân phẩm. Nếu là ngày thường, chắc chắn sẽ hứng thú nếm thử một ly.
Thế nhưng lúc tâm trạng đang cực kỳ tồi tệ, nào còn lòng nào nữa, liền mất hết cả kiên nhẫn mà phất tay.
“Không hứng, mau cút cho !”
Lòng đang bực bội, nên giọng điệu cũng trở nên lạnh lẽo và gay gắt lạ thường.
lúc , Tôn Chưởng Quầy trao đổi xong với thị vệ và một nữa trở đài đấu giá.
“Thưa quý vị, vị Luyện Khí Đại Sư bán bộ Huyền Giáp cho đến truyền lời…”
--------------------