Hắn sức đạp đôi chân ngắn cũn, gương mặt bầu bĩnh như bánh bao nhíu chặt , ngừng vùng vẫy.
“Thả xuống, thả xuống! Nữ nhân xí, đồ nhà quê, cảnh cáo ngươi, nếu ngươi lập tức thả xuống, cung kính quỳ lạy cầu xin tha thứ, sẽ cho ngươi tay!”
Hoàng Nguyệt Ly bật : “Chà, tuổi còn nhỏ mà tính khí nhỏ chút nào. là tiểu quỷ thiếu đòn mà, coi chừng đ.á.n.h m.ô.n.g ngươi đấy!”
Trên gương mặt bầu bĩnh đáng yêu của tiểu chính thái lộ rõ vẻ thể tin nổi, càng sức giãy giụa, hét lên: “Nữ nhân xí, ngươi cứ chờ đấy! Ngươi cũng thấy đấy, nguyên của tiểu gia là một con Phượng Hoàng mạnh mẽ xinh đến nhường nào, bây giờ chẳng qua là do Huyền lực đủ nên mới thu nhỏ thôi. Đợi tiểu gia khôi phục thực lực, chỉ cần một ngón tay cũng đủ bóp c.h.ế.t ngươi!”
“Lợi hại đến thế cơ ?”
Hoàng Nguyệt Ly nhếch môi , ngón tay khẽ nới lỏng, hình tròn vo của tiểu chính thái liền rơi thẳng xuống, mắt thấy sắp ngã đến m.ô.n.g nở hoa.
Tiểu chính thái vội vàng ôm chặt lấy cánh tay nàng, dám buông . Thân hình bé nhỏ run lên ngớt, thế mà miệng vẫn còn la lối kiêu căng: “Ngươi hại c.h.ế.t tiểu gia đấy ! Ngươi cứ chờ đấy!”
Hoàng Nguyệt Ly : “Chẳng ban nãy ngươi bảo thả ngươi ? Sao bây giờ chịu buông tay nữa ?”
Tiểu chính thái trừng mắt nàng đầy giận dữ.
Hoàng Nguyệt Ly : “Được , đừng giả vờ nữa, thấu từ lâu . Cái hư ảnh Phượng Hoàng ban nãy, căn bản là ngươi, đúng ?”
“Đương nhiên đó là !”
“Phượng Hoàng vốn là Thượng Cổ Thần Thú chỉ ở Thần Giới, mạnh mẽ vô song. Nếu ngươi thật sự là một con Phượng Hoàng trưởng thành, dù thương, thực lực suy giảm nặng nề, thì chỉ cần một ánh mắt cũng đủ khiến quỳ xuống đất hộc máu, chứ cần dọa dẫm như thế ? Theo thấy, đó chẳng qua chỉ là một luồng ý niệm do cường giả thượng cổ để , ngươi lôi để oai thôi, đúng chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-10-day-do-tieu-thi-hai.html.]
Tiểu chính thái: “...”
Hai trừng mắt một lúc lâu, cuối cùng tiểu chính thái cũng chịu thua.
“Thôi... ... Nữ nhân xí, hóa ngươi cũng chút đầu óc đấy nhỉ... Tuy... tuy hư ảnh đó là , nhưng đó là ca ca của !”
Hoàng Nguyệt Ly ngạc nhiên : “Đó là ca ca của ngươi? Không thể nào? Người là cao thủ , còn ngươi thì... Trẻ con thì thành thật một chút, nếu thì đừng trách tỷ tỷ đây cho ngươi một bài học yêu thương đấy.”
“Ta lừa !” Tiểu chính thái nổi giận, phồng má : “Tuy còn nhỏ tuổi, nhưng là một con Phượng Hoàng hàng thật giá thật, huyết thống thuần khiết! Đợi lớn lên, nhất định sẽ tuấn tú lợi hại giống như ca ca!”
Hoàng Nguyệt Ly vẫn mấy tin tưởng, : “Thần thức của ngươi yếu ớt như , trông thế nào cũng giống Thượng Cổ Thần Thú cả?”
Tiểu chính thái miễn cưỡng : “Ta thật sự là Phượng Hoàng, chẳng qua, vẫn còn trong giai đoạn ấu thơ. Ta mới đời lâu thì chiến tranh nổ , ca ca mang chạy trốn một quãng đường xa, đó gặp nguy hiểm, ca ca liền phong ấn linh thể của trong Thiên Hoàng Quyết...”
“Khoan , ngươi là, chúng bây giờ đang ở bên trong Thiên Hoàng Quyết ??”
Hoàng Nguyệt Ly thất thanh kêu lên.
Kiếp , khi nàng Thiên Hoàng Quyết chỉnh tại một di tích thượng cổ, nàng nghĩ đủ cách, dùng vô thiên tài địa bảo để luyện hóa, nhưng vẫn thể khiến Thần khí nhận chủ. Vậy mà bây giờ nó kích hoạt một cách vô cớ ư?
Tiểu chính thái đắc ý ưỡn bộ n.g.ự.c nhỏ, : “Hừ hừ, sai! Thiên Hoàng Quyết là Thần khí tầm thường , chỉ dựa việc nhỏ m.á.u thì thể nào nhận chủ , mà nhất định để chủ nhân tách một phần nguyên thần dung hợp với Thần khí mới . Coi như ngươi gặp may, việc tự bạo nguyên thần ngược giúp ngươi trở thành chủ nhân của Thiên Hoàng Quyết.”
--------------------