“Đều tính đến phía nam buôn bán ? Vậy học ư?”
“Hai em hẳn là nghiệp cấp 2? Mặc kệ , dù là cô ruột dẫn theo đám em họ, còn thể để bọn họ chơi ? Hơn nữa bảy tám , đối tượng của đại đội trưởng cũng đấy.”
Lưu Tú Hồng càng buồn bực: “Không chứ? Lúc bác gái chủ nhiệm còn với em, cuối năm định chuyện hôn sự cho đại đội trường. Sao đến phía nam? Trước mắt đều tháng 10, cách năm mới còn mấy tháng, nôn nóng sốt ruột qua đó, lâu sẽ trở về ư? Hay là , đầu xuân sang năm ư? Mà như cũng đúng, năm kết hôn mà , đầu xuân xa xứ hả? Hay là đại đội trưởng cũng sẽ theo?”
Liên tục vấn đề đặt , trực tiếp khiến chị cả cảm thấy mê mang.
Thực lực chú ý của bản Lưu Soái Hồng ở phương diện , cô chuyện khác với em gái, truy hỏi như , cô mơ hồ một lát, đó xua tay : “Em mặc kệ tính toán gì , chị hỏi em một chút, em theo cùng ?”
Thấy em gái ngây ngẩn cả , Lưu Soái Hồng : “Lúc chị , phía nam dễ kiếm tiền, nhưng vô duyên vô cớ, chúng thể đơn độc ngoài. Lần trùng hợp, quen dẫn . Hơn nữa đội ngư nghiệp giải tán, đám lão luyện thể nhận thầu thuyền, tân thủ ? Có nào dẫn theo tân thủ, trừ phi tân thủ lấy chia hoa hồng. như , bảo công, nào sẽ !”
“Chị bảo em theo đám con gái nhà họ Trương cùng đến phía nam ? Như ư.”
“Vì ?”
“Em định tái giá là vì nỡ xa hai đứa bé, nếu em theo tới phía nam, Hào Hào và Kiệt Kiệt bây giờ? Vứt cho chồng em ? Vậy khác gì tái giá ?” Lưu Tú Hồng từ chối dứt khoát: “Được là , thương lượng.”
Trên mặt Lưu Soái Hồng chút vi diệu.
Lần Lưu Tú Hồng hiểu: “Chị cả, chị đừng là chị bảo em đến phía nam công kiếm tiền là cái cớ, lừa gạt em qua đó , chậm rãi khuyên tái giá đúng ?”
Cho dù thế nào cũng là chị em gái, Lưu Tú Hồng lập tức thấu tâm tư của chị cả cô. Vẻ mặt Lưu Soái Hồng hổ, dáng vẻ đoán trúng tim gan.
Lưu Tú Hồng tức tới mức còn cách nào khác, cầm lấy cốc tráng men uống ừng ực nước, gương mặt âm trầm để ý tới ai.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-53.html.]
“Được , nếu em ý, chị cũng thể cưỡng ép em. mà …” Lưu Soái Hồng nghĩ một lát: “Vừa em sai, bây giờ , hai ba tháng trở về ? Hình như lộ phí cũng rẻ?”
Lưu Tú Hồng đang nổi nóng để ý tới cô , đút Kiệt Kiệt uống nước, ngầm đặt chuyện ở trong lòng, cảm thấy trong chuyện khả năng ẩn ý khác.
Thấy em gái tức giận, Lưu Soái Hồng tiện tiếp tục ở , ngượng ngùng dậy : “Được , cứ như , lát nữa nếu tin tức mới…”
“Mẹ! Chồng dì cả cho con một con cá to! Mẹ, buổi tối chúng nướng cá ăn !” Hào Hào sôi nổi chạy , trong tay một con cá to, ít nhất nặng hai cân.
Đợi tới cửa nhà , lúc Hào Hào mới thấy Lưu Soái Hồng, vội vàng hì hì : “Dì cả ạ, dì nhanh về nhà . Chồng dì xách một cái sọt to trở về, Hàng Hàng bắt cua càng to của nó kẹp, đều nước mắt nước mũi đầy mặt!”
“Chu Đại Quân c.h.ế.t tiệt ! Ngay cả đứa bé đều trông chừng , coi em thu thập thế nào.” Lưu Soái Hồng vội vàng dậy rời .
“Chị cả, lát nữa rể chủ ý gì, nhớ với em một tiếng đấy!” Lưu Tú Hồng để ý tới chuyện cáu kỉnh, vội vàng đuổi theo kêu to, chị cả cô đáp , cô mới xoay nhận con cá to trong tay Hào Hào, vui mừng g.i.ế.c cá chuẩn nấu cơm cho hai đứa bé.
…
Trong hai ba ngày gần đây, vì chuyện đội ngư nghiệp sắp giải tán, cả đội từ đại đội trưởng tới đội viên bình thường đều bận tới mức bốn chân chổng lên trời, đủ loại đại hội nhỏ mở liên tục. Cho dù mở đại hội, cũng sẽ dốc hết tất cả vốn liếng, hỏi thăm tin tức ở xung quanh.
Người bờ thì thôi, cho dù thế nào hai ba ngày định , dù ít dù nhiều cũng tiếp nhận sự thật . thủy thủ đoàn mới biển trở về thì ?
Bọn họ cảm giác biển một chuyến, giống như bỏ lỡ bộ thế giới.
“Đội ngư nghiệp sắp giải tán ư?”
“Cái gì? Thuyền đánh cá mỗi gia đình tự mua hoặc nhận thầu?”
“Đợi một lát, vì dựa bản lĩnh để kiếm cơm riêng? Đây đều là thứ đồ chơi gì!”