Thuyền đánh cá mới quá to, ít nhất cũng mười mấy lên, mà mỗi rời đều mất nửa tháng. Chính vì như , con thuyền của chú em Hứa Quốc Khánh, đều sắp hai mươi ngày trở về.
Chính vì thuyền đánh cá mới to, mã lực đủ, thể chạy tới hải vực càng sâu hơn vớt cá, cô mới nhất định từ bỏ.
Cô thể rời với mười mấy đàn ông, rời là nửa tháng thậm chí lâu hơn. Phương thức lý tưởng của cô chính là nhận thầu thuyền đánh cá hai ba , loại sớm về trễ. Như thể bắt cá bán lấy tiền trợ cấp chi phí trong nhà, về phương diện khác cũng đến mức rời xa đứa bé quá lâu, bởi vì đứa con trai cả Hào Hào sợ hãi cô bao nhiêu.
Kiếm tiền vốn vì cuộc sống càng hơn, nhưng vì như biến thành đứa bé lớn, cô thể ?
Cõng con trai út, Lưu Tú Hồng về phía nhà chị cả.
Ai ngờ chị cả ở nhà, còn rể hình như cũng biển về. Lưu Tú Hồng chụp hụt, nghĩ một lát đến nhà họ Chu. Kết quả bác gái Chu kéo cô tố khổ một trận, chị cả cô lười bao nhiêu, ghét bỏ thể sinh thêm mấy đứa con, chính sách kế hoạch sắp thực thi, sinh cũng khả năng sinh nữa.
Lưu Tú Hồng hao phí công phu một lát mới thoát khỏi bác gái Chu. Cho đến khi rời , cô còn cảm thấy chút chịu nổi.
Thực theo ý cô, chị cả cô tới lười, hơn nữa hiện giờ đều tách sống riêng, việc nhà còn thể đẩy cho khác ? Chẳng qua chị cả cô đúng là thể xưng chịu khó, việc nhà đều qua loa, kém rõ ràng lưu loát nghỉ ngơi.
Trước đây cô từng , chị cả cô rửa bát chỉ rửa bên trong, bên ngoài bao giờ thèm để ý, rửa nồi cũng như , đáy nồi đều đen thành hình dáng gì. Chưa bao giờ lau dọn, lau bàn thì quan tâm đất, dọn đất thì mặc kệ bàn sạch .
Chỉ cảm thấy việc xong, nhưng nếu cố gắng , bình thường sẽ thực sự .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-51.html.]
Đang nghĩ ngợi chuyện , Lưu Tú Hồng thấy chị cả cô lớn tiếng : “Tú Hồng , em tìm chị ư? Chị cũng chuyện với em!”
…
Vừa vặn chuyện tìm đối phương, hai chị em hợp kế, quyết định đến nhà Lưu Tú Hồng chậm rãi .
Vân Mộng Hạ Vũ
Thực nếu là đây, Lưu Tú Hồng chắc chắn là mỗi ngày sáng sớm tới bên bãi phơi cá, hiện giờ tốc độ dệt lưới của cô càng lúc càng nhanh, mỗi ngày kiếm công điểm cũng ít. vấn đề là mấy ngày hôm mở đại hội, trực tiếp khiến lòng trong đội hoảng sợ, cho dù hạn chế bắt đầu việc, nhưng phần lớn đều lo lắng, đến lúc đó phát động hệ thống nhận thầu của mỗi gia đình, cho dù công điểm, thể đảm bảo thực hiện ?
Ôm ý nghĩ như , mấy ngày nay bắt đầu ít việc, cho dù thực sự , cũng đều tới chuyện . Ngay cả đám cán bộ cũng cả ngày tụ tập cùng một chỗ, bàn bạc, chút theo đuổi đội viên hồ nháo.
Hai ba ngày nay Lưu Tú Hồng bệnh, trái hôm nay cơ thể khoan khoái hơn ít, cô bán mạng dệt lưới đánh cá chắc chắn , tùy tiện cho qua lấy công điểm ý nghĩa quá lớn. Còn bằng sớm rõ khi đội ngư nghiệp giải tán rốt cuộc chương trình gì, cũng sớm chuẩn sẵn sàng công tác.
Hai chị em nhanh chóng trở về nhà Lưu Tú Hồng, dàn xếp cho Kiệt Kiệt thỏa xong, lúc mới xuống chậm rãi chuyện.
Mở miệng là chị cả Lưu Soái Hồng: “Hai ngày em ốm, còn bên ngoài loạn thành cái gì ? Toàn bộ đều lộn xộn, thực sự biện pháp gì cũng nghĩ , ngóng trông chuyện đội sản xuất giải tán càng muộn càng .”
“Đội nông nghiệp đúng ? Kinh nghiệm đều sẵn, rập khuôn là .” Lưu Tú Hồng cầm cốc tráng men, rót một cốc nước sôi để nguội cho và chị cả: “Vấn đề của đội ngư nghiệp chúng mới lớn.”
“Như thôi. Em cho rằng kinh nghiệm, bọn họ sẽ sợ ? Tất cả quen cùng tiến công, thống nhất việc phân, cuối năm chia lương thực… Lập tức bộ tự , đương nhiên là trong lòng sẽ hoang mang!”
Có một cảm thấy, đất chia cho nhà xong, bởi vì nhiều, cũng dụng tâm, nhất định thể thu hoạch nhiều lương thực. chuyện , thực cũng xem tình huống cụ thể, nếu là đất nông nghiệp ở tỉnh lớn, quả thật là như . mà chỗ bọn họ… Thôn Tiểu Ngư , thực tồn tại chuyện như thế.