Ta Dẫn Theo Ba Nhóc Con Mưu Sinh Làm Giàu - Chương 49

Cập nhật lúc: 2025-08-26 02:15:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lưu Tú Hồng run rẩy vươn tay , ngón tay xuyên qua cuốn lịch , hơn nữa đầu ngón tay cảm nhận cảm giác chạm .

Cô lập tức sợ tới mức rút ngón tay về, gương mặt tái mét, cứ thế ở tháng chín cuối thu nắng gắt, cô dọa sợ đầu đầy mồ hôi lạnh.

Toàn bộ mắt vượt qua phạm vi nhận thức của cô, cô nên thế nào.

Lưu Tú Hồng ngơ ngác cuốn lịch lơ lửng giữa trung, bộ dạng thứ thực sự giống cuốn lịch xé năm Hứa Quốc Cường chồng cô đạt . mà cũng chỉ thoạt vẻ giống, khi kỹ , vẫn tìm điểm khác biệt.

Đầu tiên, cuốn lịch xé tay mà Hứa Quốc Cường cầm về nhà tương đối dày, càng dày hơn gạch đỏ dùng để xây nhà. Mà thứ mắt giống, thực căn bản độ dày gì, dày y như cuốn sổ nhỏ thông thường.

Tiếp đó cuốn lịch xé tay đặc biệt nhiều, phía cùng tháng năm, đó là ngày to. Xuống chút nữa là chi chít một đống chữ nhỏ, cái gì mà lịch âm, tiết, nghi kỵ, giờ lành hung thần, phương hướng may mắn… Ngay cả Chu Công giải mộng đều .

Mà cuốn lịch mắt , thoáng hơn cuốn ban đầu nhiều, ngày tháng năm chắc chắn , lịch âm cũng , đó…

Lưu Tú Hồng nhịn tiến lên một chút, chằm chằm tới mức ngẩn .

bình thường cuốn lịch ghi ngày thích hợp an táng giao dịch khai trương… Đương nhiên cũng sẽ ghi ngày nên chuyện, nhưng bao giờ , hóa bên trong ngày kỵ, mà còn liên quan tới việc bắt cá?

Ngay phía con ngày to, rõ hôm nay nên bắt cá. Lại vị trí may mắn, phương vị bắt cá thích hợp mắt là Chính Đông, bên cạnh còn một cái la bàn phương hướng nhỏ.

Lưu Tú Hồng:…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-49.html.]

Cho dù cô nghiệp cấp 3 với thành tích tệ lắm, dù kết hôn sinh con cô vẫn bỏ tri thức lúc . lúc , đối mặt với cuốn lịch tự nhiên xuất hiện, cả cô đều mơ hồ.

Giống như qua lâu, giống như chỉ mấy phút ngắn ngủi, cô bất chợt lấy tinh thần, để ý tay chân như nhũn , vội vàng xuống giường dép lê chạy tới thùng hồi môn của cô. Sau khi tìm kiếm một lát, cuối cùng cũng tìm ảnh chụp chồng cô mới xem chiều qua.

Cầm lấy ảnh chụp, nước mắt Lưu Tú Hồng chảy , cho dù vô cùng đau lòng, nhưng cô vẫn cẩn thận tránh hỏng ảnh chụp: “Là ? Là đang giúp em đúng ? Cuốn lịch …”

Nói thật cho dù là lúc , Lưu Tú Hồng vẫn thể rõ rốt cuộc cuốn lịch thể tạo tác dụng gì. Chủ yếu là vùng thôn Tiểu Ngư bọn họ, quan niệm đối với thời kỳ thời gian đủ, cùng lắm chỉ nhớ mấy ngày đại sự của quốc gia, còn chi tiết càng quy tắc hơn, hơn phân nửa quan tâm lắm.

Trước đây Lưu Tú Hồng cũng chú ý chuyện , chỉ vì lúc Kiệt Kiệt quá nhỏ, thể cách xa , lúc cô còn chuyển ngoài ở với chồng, bởi thể là cả ngày lẫn đêm đều nhốt trong nhà. Dù rảnh rỗi chuyện gì , cô sẽ lật cuốn lịch xem, lúc mới khó khăn nhớ kỹ mấy thứ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cho dù cuốn lịch ở nhà cũ khiến cô tiêu phí ít thời gian, nhưng cô vẫn nghĩ , rốt cuộc thứ đồ chơi ích lợi gì.

Không quan tâm tác dụng vô dụng, Lưu Tú Hồng nhận định đây là đồ chồng cô để cho cô. Thực nếu chồng cô c.h.ế.t mà , giống hôm nay nên bắt cá

Lưu Tú Hồng đột nhiên cắn đầu lưỡi một cái, vì đau lập tức khiến cô khôi phục tỉnh táo. Cô cầm ảnh chụp chồng mất, ngẩng đầu giữa trung nữa, cuốn lịch vốn phiêu đãng ở phía giường, lúc theo cô nhẹ nhàng bay tới. Cô nhắm mắt , khi mở mắt nữa, nghiêm túc qua, ngay cả một chữ nhỏ gì đó đều buông tha.

Sau khi ba , Lưu Tú Hồng chậm rãi khôi phục tỉnh táo.

hiểu.

Tác dụng của cuốn lịch chính là biển bắt cá. Bởi vì phía rõ ràng hôm nay thích hợp bắt cá , phương hướng nào thể vớt cá. Thậm chí phía bên còn tường tận là cá gì, chữ nhỏ phía cùng còn chú giải khả năng xuất hiện loại cá quý hiếm.

Rất rõ ràng, đây là cuốn lịch đặc biệt chuẩn cho ngư dân.

Như thể cho rằng là chồng cô ở hoàng tuyền thấy cô nguyện ý tái giá, quyết tâm một lòng nuôi lớn hai đứa bé, cho nên mới tay giúp cô ? Hay là thấy cô nhi quả mẫu bọn họ sống dễ dàng, lúc mới cho cô bảo bối lợi hại như .

Loading...