Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 872
Cập nhật lúc: 2024-06-17 21:31:06
Lượt xem: 53
Thỉnh thoảng còn tổ chức hoạt động tham quan du lịch đoàn thể, hoặc là tới đó tham gia biểu diễn…
Ai nói người lớn tuổi không cần cuộc sống muôn màu muôn vẻ?
Chỉ cần xuất ra nửa trái tim yêu thích với trẻ con, cuối đời người lớn tuổi có thể toát ra ánh sáng chói mắt nhất!
Xác định rõ kiến trúc của viện dưỡng lão, quyết định sửa sang, Ứng Yến liên lạc với các chiến hữu trước kia giải ngũ về nhà làm nông.
Một lần liên lạc một người, nhanh chóng tạo thành đội ngũ thi công với hàng trăm người từ khắp nơi trên cả nước!
Hơn nữa còn có rất nhiều người đang chờ thời cơ.
Lúc này Kha Mỹ Linh lại không ra mặt mà ủy thác công ty môi giới đi lung lay nhà họ Địch và nhà họ Triệu, có sẵn lý do cả rồi.
Mặc dù chân của đàn ông nhà họ Địch đã khôi phục như lúc đầu nhưng mỗi lần tới ruộng đều phải tránh chỗ cây rậm rạp, sợ bị sét đánh thêm lần nữa.
Tình cảm của bọn họ và vợ phải gọi là dè dặt, không thể ra tay với người ta, thậm chí không thể nói nặng lời. Nếu không đợi đến lúc chân của họ không đi được nữa, sẽ gặp được báo thù gấp mười gấp trăm lần.
Những người phụ nữ cũng đều cắn răng chịu đựng.
Cuộc sống đều là thực tế và bất đắc dĩ. Sau khi ly dị hai bên trai gái cũng không chắc chắn có thể tìm được người tốt hơn. Nếu tìm người làm việc chỉ chú trọng bề ngoài, chi bằng hiện tại miễn cưỡng sống tạm.
Họ là người làm ông bà cả rồi, chịu đựng quá nhiều dày vò.
Sau khi ông cụ mất, tiền gửi ngân hàng trong nhà đã bị người ta móc sạch. Trên mặt mọi người đều là tang thương, cảm thấy cuộc sống khó khăn quá. Đúng là sống một ngày là một ngày, không hề có chút tinh thần nào.
Lúc này có người chạy xe máy bon bon vào thôn, sau lưng còn cuốn theo gió bụi.
Người nọ mặc đồ rằn ri màu xanh lá cây, lấy mũ bảo hiểm xuống, vuốt cái đầu nóng thành con sâu lông xuống, khuyên tai thanh ngang lấp lánh rực rỡ dưới ánh mặt trời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-872.html.]
Cửa thôn nghiêng ngả làm mấy cụ ông cụ bà ăn một miệng toàn đất.
Họ vừa phun ra vừa ngạc nhiên đánh giá người này.
“Chàng trai, cậu tìm ai? Cậu là người thân của nhà ai thế, hoạt bát quá này!”
Họ giống như người của hai thế giới.
Chàng trai ôm đầu cười nói: “Cháu tìm người nhà họ Địch, chính là nhà có cựu chiến binh ấy.”
Mọi người rối rít đứng dậy dẫn đường cho cậu, còn có người nhón chân đi kêu người ở ruộng.
Người nhà họ Địch vừa nghe tới người đến từ thủ đô, chỉ đích danh nhà họ Địch phải có cựu chiến binh, tất cả bị dọa sợ tới run chân.
Không biết tốt hay xấu nhưng ở đây gọi là chạy trời không khỏi nắng. Né tránh lần này, lần sau có thể trốn được sao?
Họ run rẩy đi một bước lết ba bước về nhà.
Thấy người đàn ông mặc đồ rằn ri lại run lên một cái.
Tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, không ai dám lên hỏi trước.
Những người hóng chuyện cũng không kìm được xì xào bàn tán, vốn dĩ nhà họ Địch ngang ngược biết bao, bây giờ sợ tới mức không cáu kỉnh. Chậc chậc, vẫn là ông trời có mắt, trị tới kẻ ác cũng biết điều!
Chàng trai cũng không để họ chờ lâu, móc giấy bút từ trong cốp sau ra: “Ông cụ nhà các người niệm tình nhờ người tìm việc cho mấy người. Các người xem thử đi, hài lòng thì ký tên, không thích thì tôi đi, còn có rất nhiều người khác đang chờ đây.”
Nghe những lời này thì đàn ông nhà họ Địch nhìn nhau, vẫn là người đầu tiên nhắm mắt rút tờ giấy kia.
Đến tận nhà viết hợp đồng thuê nhân viên cho viện dưỡng lão, trên đó viết rõ thời kỳ thực tập là một năm. Sau một năm, căn cứ vào biểu hiện sẽ chuyển thành chính thức. Lúc họ còn ở cương vị phải nghe theo sắp xếp, tuân thủ quy tắc chế độ trong viện, không thể biết rồi còn cố phạm, nếu không sẽ bị trừ tiền thưởng và tiền lương,... Mọi chuyện đều được tóm tắt cặn kẽ.
Chàng trai hí hoáy mũ bảo hiểm, nói: “Bây giờ viện dưỡng lão mới chọn chỗ xong thôi, sắp thi công và sửa chữa rồi. Bây giờ các người nhậm chức thì là nhóm nhân viên đầu tiên, đợi nhóm thứ hai tới thì các người đã ông cụ rồi.”