Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 84
Cập nhật lúc: 2024-06-14 22:40:15
Lượt xem: 151
Kha Mỹ Linh hài lòng đưa tay nâng hai bên má ngắm nghía, đột nhiên cảm thấy cậu bé xinh đẹp đáng yêu này vô cùng quen thuộc.
"Cút, cũng không phải bị cậu bắt nạt, khi cần cậu tốt bụng!"
Cậu bé đột nhiên đẩy cô ra, đứng dậy, hung dữ trừng cô một cái rồi chạy mất dạng.
Kha Mỹ Linh ấn tay vào mảnh thủy tinh chưa được dọn sạch, m.á.u chảy ròng ròng, mở to hai mắt, tên… tên nhóc coi lòng tốt của cô là lòng lang dạ thú này, là đại lão mà!
Không sai, mặc dù trước khi tận thế, cô và đại lão không có quan hệ gì, nhưng từ sau khi bị nuôi nhốt, đại lão đã đưa cho cô một cuốn album ảnh mỏng để cô hiểu rõ về mình, sinh lòng yêu thương, một ngày phải nhìn ba bữa.
Bên trong cũng không có nhiều ảnh, hầu như năm nào anh cũng chụp một tấm, bối cảnh giống nhau, biểu cảm giống nhau, thật nhàm chán, có thể ảnh hưởng khiến cô ăn ít đi hai bát cơm.
Mở mắt ra, Kha Mỹ Linh vẫn còn hoảng hốt, nghiến răng nghiến lợi hét lên: "Tiểu Vấn, mau ra đây cho bà!"
Hệ thống yếu ớt hồi đáp: "Kí chủ, buổi sáng tốt lành nha~"
"Tốt cái đầu cậu ấy!" Lúc này Kha Mỹ Linh vẫn còn há miệng thở phì phò, không thể bình tĩnh lại: "Giấc mơ vừa rồi là gì vậy? Tôi… tại sao tôi lại mơ thấy Ứng Yến hồi bé?"
Bình thường cô nỗ lực tích cực hướng lên, cho dù phải trải qua tận thế, cũng có sự che chở của đại lão, là một bông hoa hướng dương xinh đẹp, canh giữ ranh giới cuối cùng của sự đáng thương.
Sau khi trọng sinh, cô càng hài lòng về mọi thứ, ngày nào cũng cười toe toét qua đi, hầu như là cố trốn tránh, rất ít khi nhớ tới người này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-84.html.]
Lúc này, trên người cô nhiễm một tia u ám đau khổ hiếm có.
"Tôi cũng không biết mà, có thể là nhiệm vụ hệ thống bị rối loạn thì sao?" Tiểu Vấn vội vàng trả lời: "Hệ thống giá trị hòa bình này giống như bộ não con người, sau khi được các lập trình viên phát triển, không chỉ phức tạp mà còn có nhiều yếu tố không chắc chắn."
Kha Mỹ Linh nắm chặt chăn bông, mím môi, tiếp tục khàn giọng hỏi: "Nói cách khác, sau này tôi vẫn sẽ mơ thấy anh ấy?"
"Có lẽ là vậy, chẳng lẽ kí chủ ngày nghĩ đêm mơ, cho nên hệ thống tặng quà?"
Tiểu Vấn cảm nhận được tâm tình của kí chủ, do dự bổ sung: "Thật ra hệ thống cũng rất nhân đạo. Nó tiếp nhận giá trị hòa bình kí chủ thu được, sau đó căn cứ vào suy nghĩ của kí chủ mà ban thưởng."
"Tôi có thể từ chối không?"
"Không thể, nói cách khác, đây là vật phẩm đi kèm nhiệm vụ, giống như lúc trước kí chủ mơ thấy số mệnh ban đầu của Lư Việt Hải vậy."
Kha Mỹ Linh đặt một tay lên ngực, nhàn nhạt mở miệng: "Câu hỏi cuối cùng, chuyện xảy ra với Ứng Yến trong giấc mơ là thật sao?"
"Đương nhiên, vật phẩm hệ thống sản xuất ra nhất định có thật, sẽ không lừa ký chủ." Tiểu Vấn thận trọng hồi đáp, cho dù kiêu ngạo, cũng không dám động vào kí chủ xù lông sắp nổ tung, cẩn thận từng li từng tí xoa dịu.
"Lui đi." Kha Mỹ Linh hít một hơi thật sâu, giấu Tiểu Vấn đi, nhìn ánh sáng ban mai trắng xóa ngoài cửa sổ, phức tạp lẩm bẩm: "Ứng Yến, anh thực sự tồn tại ở khắp mọi nơi, ngay cả khi tôi trọng sinh."
Bởi vì chuyện này, cô bàng hoàng ngồi tại chỗ cả buổi sáng.
Nhớ lại ngày hôm qua đã hứa nấu cơm cho Tần Nguyên Cửu, cô miễn cưỡng lấy lại tinh thần, đi hái rau trong vườn.