Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 835
Cập nhật lúc: 2024-06-17 21:18:58
Lượt xem: 67
Cuộc sống vô vọng, bọn họ miễn cưỡng cười gật đầu, dỗ người xong đã rồi tính tiếp, ai biết đám đàn ông này bị làm sao, sét đánh một cái chân đã không dùng được nữa rồi, nói không chừng mấy ngày nữa lại khỏi thì sao?
Dù sao bọn họ cũng đã kết hôn nhiều năm, có trai, có gái, thậm chí còn có cả cháu.
Một ngày nay, đám phụ nữ trong nhà họ Địch đều kiệt sức, hai người phụ nữ đỡ một người đàn ông bất động, hết cách, bọn họ đi mượn xe, đặt đám đàn ông lên xe như xếp hàng, rồi kéo ba, bốn chuyến về.
Không dễ dàng gì mới về đến nhà, đưa đám đàn ông vào trong nhà xong thì người này đòi đi vệ sinh, người kia đòi uống nước, thật đúng là ồn ào.
Hai người chân bị phế đầu tiên kia lại còn thêm dầu vào lửa, cả vợ hai người đó cũng bắt đầu nói bóng nói gió.
Chưa được bao lâu, đám phụ nữ nhà họ Địch cãi nhau ầm ĩ.
Cãi đến cuối cùng lại còn động tay động chân, có điều hàng xóm đều dỏng tai lên nghe, chỉ là nghe nhưng giả vờ là không nghe được gì, cũng không đến khuyên can.
Cuộc sống nhà họ Địch gay go, buổi chiều, đám phụ nữ nghiến răng mang công cụ đi làm nhưng làm một lúc, trong lòng họ cực kỳ khó chịu, nước mắt chua xót tuôn trào.
Bọn họ không hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì, sao cuộc sống đột nhiên biến thành thế này, lẽ nào thực sự vì ông trời đều nhìn thấy con cháu nhà họ Địch bất hiếu sao?
Nếu không tại sao trước kia không có chuyện gì, đợi lúc ông cụ được đón đi rồi, trong nhà lại liên tục xảy ra chuyện?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-835.html.]
Nếu như có người động tay động chân, tất cả mọi người đều không nghĩ theo hướng này. Làm gì có ai có năng lực như thế, có thể phế đi hai chân người ta mất đi tri giác, kể cả có thì người ta cũng không thèm để ý đến nhà họ Địch đi?
Đám đàn ông nhà họ Địch đều u uất không thôi, tự mình nằm trong phòng không thể đi lại, ngoại trừ ngủ ra thì là ngồi đần người, ăn lạc với hạt dưa dễ bị khát, uống nhiều nước thì phải đi tiểu tiện.
Dù cho trong phòng có bô nhưng thời tiết nóng nực không có gió thế này, mùi kia thực sự khiến người ta nghi ngờ nhân sinh!
Kha Mỹ Linh và Ứng Yến không tiếp tục để ý đến họ nữa mà trực tiếp về nhà, dự định qua một khoảng thời gian nữa mới tới xem xem, tiện thể làm chân họ khôi phục như lúc đầu.
Ứng Yến rất bận rộn. Anh với ba người bạn khác cùng nhau thành lập công ty, lại còn tuyển một vài sinh viên rất giỏi của chuyên ngành máy tính.
Mặc dù kiếp trước Ứng Yến không theo nghề máy tính nhưng từ bé anh đã là thần đồng thông minh, hiếu học, rất nhiều thứ đều học qua cách liên tưởng. Hơn nữa máy tính cũng có trong chương trình học, ít nhất những nguyên lý cơ bản nhất đều là kiến thức cần nắm vững để thi cử.
Hơn nữa anh còn là chủ của cứ địa mạt thế, bên người có không ít kỳ nhân dị sĩ, không chỉ sở hữu dị năng, cũng bao gồm cả đại lão của các phương diện. Dù sao xây dựng cứ địa cần phải toàn diện, trên mạng có nhiều thứ tiện dụng, gần như thỏa mãn được mọi nhu cầu của nhân loại, xây dựng nó là nhiệm vụ quan trọng.
Ứng Yến tham dự vào công việc đó, thỉnh thoảng lại ở bên cạnh nghe các đại lão máy tính mở họp.
Cuộc sống mạt thế khá khó khăn, bình thường ngoại trừ dẫn đội ngũ ra ngoài làm nhiệm vụ ra, anh lại về nhà ở cạnh người phụ nữ của mình, anh còn không quên rèn luyện, bên cạnh đó cùng dùng đủ các loại kiến thức để hoàn thiện bản thân.
Người càng đứng trên cao thì càng phải biết đến tầm quan trọng của tri thức, nói không chừng, chút tri thức hiếm có nào đó có thể mang đến sự thay đổi có tính mấu chốt!
Mà kiếp này anh lại học chuyên sâu năm năm, dù cho tri thức máy tính ngày nay lạc hậu quá nhiều nhưng những kiến thức và nguyên lý cơ bản đều là bước khởi điểm, lại thêm anh biết nỗ lực theo phương hướng rõ ràng.