Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 741

Cập nhật lúc: 2024-06-17 19:26:55
Lượt xem: 78

Hơn nữa vài chị dâu còn chưa vào nhà, bình thường còn tạm được, nhưng con người không phải là thánh nhân, ai mà không sai lầm cơ chứ?

Một hai chị dâu có thể sống chung vui vẻ, nhưng mà vợ của năm người anh của cô, dù một người ở miền Nam, bốn chị dâu ở chung một khu tập thể, thấy nhà mình còn mở tiệm tạp hóa, còn bán cơm phần, rạp chiếu phim mà không ghen tị sao?

Người bình thường đều có lòng hận giàu chứ?

Nhất là cô em đã gả ra ngoài, không còn là người nhà họ Kha nữa.

Thà đi trước một bước, chi bằng lúc đầu làm rõ trước, nói chuyện rõ ràng, có thể chấp nhận thì sống qua ngày, không chấp nhận được ghen tị với người khác thì đừng nghĩ tới nữa.

Kha Mỹ Linh nhìn vẻ mặt của các anh sao cũng được, chị dâu hai thì vẫn chân thành dịu dàng như trước, trong lòng có hơi cảm động và đành thôi.

Có bao giờ cô ăn ngon mặc đẹp bỏ mặc mấy anh chị đâu?

Có điều cô cũng biết, cha mẹ và anh chị dâu đang để cô có mặt mũi trước mặt Ứng Yến, không muốn để Ứng Yến coi thường mình.

Cô cười bất lực, còn chưa kịp nói chuyện thì Ứng Yến đã nắm tay cô ở dưới bàn, cười nói: “Ông bà nội, cha mẹ, anh chị dâu, hai vợ chồng em cũng không tranh mấy chuyện này với mọi người.

Nhưng có một lời chắc mọi người phải đồng ý, lúc góp tiền có suy nghĩ điều kiện của bản thân chưa?”

Mẹ Kha và bà cụ nhìn nhau, nhà chủ yếu do phụ nữ quyết định, mấy người đàn ông mải miết ủng hộ vợ là được.

Các bà gật đầu, quả thật, nếu tính toán rõ quá thì cảm tình hời hợt. Theo suy nghĩ của mấy bà thì chắc lúc mấy anh vợ mình kết hôn, Ứng Yến sẽ góp nhiều thêm.

Cuối cùng Ứng Yến lại nói: “Ông ngoại của con để lại cho con không nhiều loại lắm nhưng mà số lượng thì lớn. Hai vợ chồng con thì tập trung đầu tư tiền vào cơm phần, rạp chiếu phim, in ấn và máy móc chi nhánh của Hanks.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-741.html.]

Cũng hơi hơi lưu động, hai bọn con cho các anh mỗi người một căn hộ nhé, cũng không lớn, tứ hợp viện một sân vuông vắn là được.

Mỗi một căn sẽ có một cửa hàng sát đường.

Mọi người đừng từ chối. Đối với người khác thì tứ hợp viện và cửa hàng rất khó có được, nhưng đối với hai bọn con thì cho thuê hằng năm, tu sửa cũng mất rất nhiều công sức.

Nếu không phải sợ mỗi người có gánh nặng trong lòng thì hai đứa con còn muốn tặng thêm mấy căn cơ.”

“Mỗi ngày hai vợ chồng bọn con có thể tiêu hết bao nhiêu tiền chứ?”

Chỉ riêng hoa hồng của Hanks thôi cũng đủ cho hai vợ chồng bọn họ không cần làm việc mà cứ ở nhà nghỉ ngơi, tùy ý chơi đùa. Có điều ngoại trừ hai, ba người làm thủ tục trong tổ chức ra chỉ có hai người bọn họ và Charles biết rõ chuyện này.

“Huống chi Vu Nhi có ba phần tiền lương, con cũng thu về một phần không nhỏ từ chỗ sở môi giới, mỗi tháng, xưởng dịch vụ tổng hợp cũng kiếm về được hai ba ngàn.

Dùng sao thì cũng không thể để cho hai vợ chồng bọn con thoải mái sinh hoạt còn các anh trai phải lo lắng về cuộc sống chứ? Bọn con cũng không giúp đỡ nhiều lắm, chỉ cho mỗi anh trai một cửa hàng thôi, còn lại thì sao cũng được.

Đây là tấm lòng của Vu Nhi đối với các anh trai, các anh không thể từ chối.”

Một chuỗi lời nói vừa dứt, người nhà họ Kha đều kinh ngạc.

Kha Mỹ Linh và Ứng Yến chưa từng nói cho mọi người biết nhà họ Tần có bao nhiêu căn nhà, cho dù họ biết tài sản của ông ngoại Ứng Yến được để lại hết cho anh. Nhưng bọn họ tưởng rằng cùng lắm cũng chỉ có một hai căn nhà và mấy ngàn đồng tiền thôi.

Dù sao nơi này cũng là quốc đô của Hạ Hoa, có thể sở hữu một căn bất động sản không tệ ở đây đã vô cùng không dễ dàng, huống chi còn phải trải qua mấy chục năm gian nan.

Có mấy người có thể quang minh chính đại sở hữu căn nhà tốt như thế?

Kết quả, người ta mở miệng chính là tặng mỗi anh một căn nhà và một cửa hàng!

Loading...