Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 728
Cập nhật lúc: 2024-06-17 19:22:33
Lượt xem: 85
Đài trưởng Quan liên tục gật đầu, "Hoan nghênh hoan nghênh, toàn đài chúng tôi sẽ đặc biệt tích cực phối hợp!"
Rất nhiều băng đều từ đài truyền hình tiến cử tới đây, nhưng thông thường đài truyền hình sẽ chọn Đài phát thanh hoặc Đài Nhân dân, vì hai đài này hơn Đài Ngày mai rất nhiều, cả về trình độ phát thanh viên cũng như tỷ lệ người nghe đài.
Không ngờ chương trình truyền hình do Kha Mỹ Linh ghi lại có thể lướt qua hai nhà kia, đáp thẳng xuống đài phát thanh bọn họ.
Đài trưởng Quan cảm thấy hai nhà kia đúng y bành trướng, căn bản không biết mình đã từ chối cái gì!
Nhất là Đài Nhân dân, bọn họ hoàn toàn trở thành mục tiêu của Đài phát thanh.
Đài phát thanh không muốn Kha Mỹ Linh sao? Đài trưởng Quan tin không phải như vậy, bọn họ chỉ muốn bắt chẹt Kha Mỹ Linh, lại không muốn cô bị đơn vị anh em khác cướp đi nên đã cố tình tung hỏa mù.
Hoặc là người nào đó ở Đài phát thanh đang nhằm vào Kha Mỹ Linh, không muốn cô tham gia vào ngành này.
Bất kể phương diện này hàm chứa kiện cáo nào, dù sao Đài Ngày mai của bọn họ chiếm lợi thế là được.
"Mặc dù đồng chí Tiểu Kha thực tập ở đài truyền hình, nhưng Đài Ngày mai chúng tôi rất hoan nghênh cô đến hướng dẫn và trao đổi, cũng có thể trở thành khách mời thường trú!"
Đài trưởng Quan đưa ra được hợp đồng khách quý với mức đãi ngộ cao nhất.
Kha Mỹ Linh cầm lấy xem, mồi tuần phát sóng chương trình hai lần, lương và phúc lợi ngang bằng với nhân viên chính thức, được hưởng phúc lợi của một lãnh đạo cấp trung.
Cô nhịn không được mi mắt cong cong, cô còn chưa bước vào xã hội nhưng đã nhận được ba mức lương cùng một lúc...
Quả nhiên chiếc bằng nghiên cứu sinh là nước cờ đầu, đủ cứng đủ lớn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-728.html.]
Có tiền mà không kiếm là kẻ ngốc, hơn nữa đài phát thanh, đại học, đài truyền hình là đơn vị trực thuộc tổ chức, đối với cô tương đương với dát một lớp vàng lên người, không phải ai cũng có thể bắt nạt được.
Kha Mỹ Linh cười, lập tức ký tên, lại không tránh khỏi nhận được rất nhiều vật phẩm phúc lợi.
“Ồ, không biết đồng chí Tiểu Kha có thời gian không?” Đài trưởng Quan nhìn đồng hồ, “Nếu không thì có thể phát sóng chương trình, nói mấy câu, sau đó phát băng đầu tiên. Đợi lát nữa chúng ta đến tiệm cơm quốc doanh ăn cơm, hoan nghênh đồng chí mới?"
Kha Mỹ Linh cười nói: “Nói vài lời dạo đầu cũng được, nhưng tiệm cơm quốc doanh thì không cần, đối tượng của tôi còn đang đợi tôi về nhà ăn cơm. Sau này có cơ hội lại ăn."
"Đồng chí Tiểu Kha nói vài câu nữa đi, dù sao thời gian vẫn còn sớm."
Mặc dù chỉ mới hơn bốn giờ nhưng công việc ở nhiều đơn vị không nặng nề, cũng gần đến giờ tan tầm nên đương nhiên cần tìm việc gì đó để g.i.ế.c thời gian. Hơn nữa, loa phóng thanh ở các đơn vị cũng bắt đầu hoạt động để mọi người giải lao.
Kha Mỹ Linh đi theo vị trợ lý trẻ vào phòng phát sóng, uống một ngụm trước trước. Dưới ánh mắt khác nhau của các nhân viên công tác, cô bắt đầu thực hiện các bài tập miệng đơn giản.
Người ngoài nghề xem náo nhiệt, người trong nghề canh cửa.
Ba phát thanh viên bị Đài trưởng Quan đuổi tới đây giao lưu học hỏi, lập tức hiểu rõ vai trò của bài tập miệng này, không khỏi thầm ghi nhớ.
Dù sao thì Kha Mỹ Linh cũng đã làm phát thanh viên ở Đại học Bách khoa được hai năm, khi đeo tai nghe không hề cảm thấy sợ hãi, cũng không cần viết bản thảo mà chỉ ra hiệu cho nhân viên ngoài cửa sổ.
Nhưng thật ra người chủ trì đối diện cô hơi hồi hộp, nhận được tín hiệu từ nhân viên.
Người chủ trì cười khẽ thuần thục nói lời phát sóng: “Xin kính chào quý thính giả, chào mừng đến với chương trình phát sóng của Đài phát thanh Ngày mai, tôi là người chủ trì Thiệu Mẫn, rất vui được cùng mọi người trải qua thời gian buổi chiều tuyệt vời hôm nay.
Bắt đầu từ hôm nay, chương trình phát thanh của chúng tôi đã có một điều chỉnh nho nhỏ, chương trình phát sóng lại ban đầu sẽ trở thành Tiệc trà ngoại ngữ Tiểu Kha cực kỳ thú vị, hy vọng mọi người có thể trải nghiệm văn hóa nước ngoài, đồng thời có hiểu biết thêm về ngoại ngữ.
Bây giờ, xin mời đồng chí Tiểu Kha của chúng ta nói vài lời.”