Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 704
Cập nhật lúc: 2024-06-17 19:15:49
Lượt xem: 76
Tóc xoăn đầu tư vào đó toàn bộ tiền lưu động trong nhà, lại còn rút tiền từ các hạng mục hợp tác với tổ chức ra, anh ta nghĩ vụ làm ăn này hồi vốn nhanh, chắc là sẽ nhanh chóng kiếm về được cả gốc lẫn lời, sau đó anh ta sẽ bù lại lỗ hổng sau.
Lão tam sợ mình không giấu được chuyện này nên đã bàn bạc với vợ cấp trên cùng nhau nhét tiền vào đầu tư. Ngoài ra còn có tiền tích lũy trong nhà cóp nhặt bao nhiêu năm qua, tiền ma chay của cha mẹ, tiền cưới của các em...
Lão bát bởi vì tin tức do cấp trên tiết lộ nên đương nhiên cũng muốn kéo người cùng hợp tác, không chỉ có thể, anh ta còn làm lộ tin tức cho người kia, kéo tất cả mọi người lại như châu chấu trên cùng một sợi dây, mở đường cho mình.
Bây giờ hàng hóa mất hết, nếu như không nhanh chóng tìm về thì thứ chờ đợi họ sẽ là tai họa ngập đầu.
Lúc này bọn họ mất hết sự hưng phấn và kích động lúc trước, chỉ còn lại tức giận và hối hận vô tận.
Nhưng bây giờ họ không thể không đè nén sự nóng nảy xuống để nhẫn nại phân tích.
“Hàng trên mười chiếc xe không phải con số nhỏ, bọn họ có thể trộm nhưng cũng không có nhiều nơi để giấu.”
“Thủ đoạn thành thạo nói rõ đối phương có kế hoạch tỉ mỉ, là người bên cạnh chúng ta, họ muốn đen ăn đen nên có lẽ hàng sẽ không được mang đi xa, rất dễ để lộ ra. Có điều lão tam, anh vẫn nên gọi điện thoại, kiếm cớ để nói một tiếng với các bên.”
“Trọng điểm tìm kiếm của chúng ta là vùng ngoại ô, trong thành phố gió thổi cỏ lau gì, không cần chúng ta ra tay cũng sẽ có người khác hành động.”
“Ở ngoại ô thành phố, những nơi có thể giấu số hàng kia cũng không nhiều, hơn nữa dấu vết vận chuyển hàng hóa rất rõ ràng, kể cả bị người khác xóa đi thì vẫn sẽ có vết tích để lại...”
Thảo luận một lúc, họ chia nhau ra hành động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-704.html.]
Nhưng qua mấy ngày tiếp theo cũng chẳng lần ra được đầu mối nào, họ gần như lật hết ngoại ô lên một lượt rồi mà vẫn không tìm được chỗ đáng nghi.
Ứng Yến và Kha Mỹ Linh đơn giản có được nhiều hàng, trong thời gian ngắn không chuẩn bị hành động gì, tiếp tục tập trung tinh thần trên Hanks.
Sắp xếp cho hai, ba trăm người không dễ dàng gì nhưng Ứng Yến cứ một mực đòi lại cửa hàng.
Kha Mỹ Linh nhìn cái nơi khi các miếng gỗ cách ly được dỡ bỏ, cô kinh ngạc không thôi, bên cạnh đó cũng hết sức sung sướng, không nhịn được lấy bản đồ ra, vẽ phong cách trang trí đại khái cho Ứng Yến nhìn.
Nhà hàng phải được sơn lại, đổi cửa sổ. Cửa hàng trước đây sẽ giải phóng hoàn toàn, đúng lúc tất cả đều được lắp đặt cửa sổ sát đất.
Trong phòng không cần quá nhiều màu, tường được sơn màu đỏ, vàng, trắng tương phản, bàn thu ngân, phòng điều khiển được ngăn riêng, chắc chắn bên trong phải có không ít dụng cụ nấu ăn rồi, bàn ghế bên ngoài là gỗ nguyên chất, cạnh tường còn có một dãy ghế mềm bọc da.
Một góc được làm thành khu vui chơi cho trẻ em, có xích đu, có cầu trượt, thang leo, khu xếp hình, tầng hai cũng được bố trí như thế, nhưng một mặt tường phải dùng để xếp các loại tạp chí tin tức, hơn nữa Kha Mỹ Linh còn chuẩn bị thiết kế góc ngoại ngữ ở nơi này, bình thường cô sẽ phát các bài hát ngoại ngữ kinh điển, các danh tác kinh điển, đôi khi cô sẽ đích thân ghi âm các câu chuyện ngắn của nước ngoài.
Còn sân sau, thực ra có thể coi đây là lối vào thứ hai, sửa phòng khách, trước sau có thể chia thành hai sân. Đến cả bốn căn phòng trong cửa hàng cũng có thể làm thành nhà kho và ký túc xá cho nhân viên.
Khu vực cạnh đó có thể sắp cho mười họ gia đình ở, có điều Ứng Yến cũng dựng nhà gạch đủ để lắp đặt sáu mươi cái giường ở đó.
Kha Mỹ Linh mím môi: “Ứng Yến, anh giỏi thật đấy, lúc nào cũng có thể đột phá những tư duy cũ. Em chỉ muốn sắp xếp cho những người kia thôi nhưng không nghĩ tới thực ra diện tích của cửa hàng với sân sau không hề nhỏ, có thể chia ra làm hai.
Lúc đầu người sẽ vào ở đúng là không ít nhưng chắc chắn có thể sắp xếp được, những người không thu xếp được thì tiếp tục ở trong đây, chúng ta sẽ có thể thu tiền thuê nữa.”