Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 630
Cập nhật lúc: 2024-06-16 23:38:12
Lượt xem: 76
“Tao phải gặp cô ấy đã.” Kha Mỹ Linh suy nghĩ rồi nói, “Tuy chủ ý này là điều kiện tiên quyết của tao, nhưng tôi cũng không dám quang minh chính đại đề cập với gia đình bọn họ, dù sao đối với bọn họ mà nói, việc này không khác gì với mượn xác hoàn hồn. Cuối cùng người chịu thiệt lớn hơn chính là bọn họ.
Vọng Đế Xuất cắn răng nói, "Đối với con người các cô thì tình yêu chỉ là sự ràng buộc, hai người ở bên nhau thì có sao, suốt ngày quanh quẩn bên nồi niêu xoong chảo, nhan sắc ngày càng tàn phai theo thời gian, tình yêu sao có thể tồn tại mãi mãi?”
Kha Mỹ Linh tặc lưỡi nói: "Vậy mày uống trà sữa, chỉ có thể nếm được vị trong miệng, uống vào bụng chẳng phải cũng giống như đồ ăn thức uống khác sao? Pháo rực sáng vài giây, cuối cùng chẳng còn lại gì nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy thích.”
"Chỉ có thể nói rằng mỗi người đều có cách sống của riêng mình."
Ở thời điểm hiện tại, hai con chim không thể hiểu được vấn đề tình cảm sâu xa như vậy.
Phòng Thiên Trạch là sư đoàn trưởng, đương nhiên ông ta sẽ sống trong một ngôi nhà hai tầng, cách đây khá xa.
Hai con chim đã quen bay ở đây, còn kết bạn với Phòng Tư Duyệt, cũng trở nên quen thuộc với người nhà họ Phòng, thỉnh thoảng còn tới ăn chực vài lần.
Kha Mỹ Linh lấy cớ đi tìm chim, đi ra ngoài sân nhà họ Phòng, vì hôm nay là cuối tuần cho nên cô thầm cầu nguyện người nhà họ Phòng ở nhà vào cuối tuần.
“Vân Bảo Nhi... Hắc Bảo Nhi... " Kha Mỹ Linh giả vờ kêu lên.Vọng Đế Xuất và Tiểu Quỷ Vương biến thành vẹt và quạ đen vỗ vỗ cánh, lớn tiếng đáp lại: "Linh Bảo Nhi, chúng tôi ở đây...”
Người phụ nữ đang cầm hạt dưa ném cho chúng ăn cũng mười chín tuổi giống Kha Mỹ Linh nhưng ánh mắt của cô ta trong sáng thuần khiết, ngây ngốc nhìn Kha Mỹ Linh, cười toe toét miệng: "Chị tiên nữ!"
Mẹ Phòng vội vàng che miệng cô ta, kiên nhẫn giải thích: “Duyệt Duyệt, con phải gọi là chị dâu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-630.html.]
Người nhà trong quân đội có rất nhiều, nhưng dáng dấp đẹp mắt lại dẫn theo hai con chim biết nói, đây chắc chắn chính là vợ của Ứng Yến.
"Không được nói tiên nữ, nếu bị người khác nghe thấy thì sẽ bắt con đi." Chưa đợi mẹ Phòng nói xong, trên mặt của Phòng Tư Duyệt đã hoảng sợ che miệng lại, lắc đầu mãnh liệt: "Duyệt Duyệt không nói, đừng bắt Duyệt Duyệt đi."
Sân được bao quanh bởi hàng rào gỗ, Kha Mỹ Linh chỉ cần liếc mắt một cái là có thể thấy rõ mọi chuyện trong sân.
Cô rót linh lực vào mắt, quả nhiên ba hồn bảy phách của Phòng Tư Duyệt thiếu một phách Linh Tuệ, bây giờ Phòng Tư Duyệt chỉ có IQ của một đứa trẻ ba tuổi, người trong nhà cũng cố gắng không tách rời cô ấy, thay vì nói Phòng Tư Duyệt ba tuổi, chi bằng nói cô ấy có bản năng của một đứa trẻ ba tuổi.
Khi hai con chim đang sôi nổi, Kha Mỹ Linh được mời vào trong sân ăn dưa hấu.
Phòng Tư Duyệt không ngừng trừng mắt nhìn cô, vừa thấy Kha Mỹ Linh xoay đầu lại, liền lập tức cong miệng cười.
"Từ nhỏ con gái nhà tôi đã thích người và sự vật xinh đẹp," Mẹ Phòng cười nói, "Tôi cũng không sợ Tiểu Kha chê cười, khi còn bé đứa trẻ Duyệt Duyệt này đã phải gánh chịu tội ác năm đó rồi biến thành như vậy, sau lưng mỗi người đều gọi nó là đồ ngốc, nhưng tôi biết Duyệt Duyệt thông minh nhất, một chút cũng không ngốc, chỉ là vẫn chưa thông suốt mà thôi."
Kha Mỹ Linh cười gật đầu, trong lòng đã có sẵn chủ ý.
Nếu mô tả một người là chiếc xe đạp, nếu bánh xe bị hỏng hoặc bị mất mà không được thay bánh mới. Cho dù còn mới đến tám hay chín phần, thì cô tin khách hàng cũng sẽ chấp nhận.
Phách của Phòng Tư Duyệt đã sớm biến mất từ lâu, mà tam hồn lục phách của Tiểu Uyển cũng không biết đã đi đâu.
Nếu như ba hồn sáu phách của Phòng Tư Duyệt kết hợp với một phách của Tiểu Uyển, rất khó để nói được ai là người được hưởng lợi nhiều nhất, dù sao Phòng Tư Duyệt chiếm giữ cơ thể chính, Tiểu Uyển trở thành vật phụ thuộc, nhưng cũng là một vị trí chủ đạo.