Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 606
Cập nhật lúc: 2024-06-16 23:12:41
Lượt xem: 27
Cả người Kha Mỹ Linh cứng đờ, đặt mẹ nằm lại vào lòng cha.
Cô chạy vội tới bên cạnh, vậy mà lại nhìn thấy người đàn ông trưa nay còn cười cười nói nói ăn cơm với cô, lại còn cười xấu xa chấm mút cô lúc đưa cô đi qua rừng cây nhỏ đã ngừng thở, cả người ướt đẫm nằm trên nền đất lạnh lẽo, mà lúc này đất cạnh đầu anh bị dòng m.á.u đỏ chảy ra nhuộm sẫm lại...
“Anh Cửu...” Tay cô run rẩy, nhưng Kha Mỹ Linh nghiến răng dán bùa cầm m.á.u cho anh trước, vừa cấp cứu đuối nước, vừa dùng bùa oxy nhưng cả người anh vẫn không có chút đặc trưng của sự sống.
Kha Mỹ Linh dùng hết các thủ đoạn một lần nhưng không hề có hiệu quả.
Cô mặc kệ mọi thứ, hô hấp nhân tạo và hồi sức tim phổi cho anh, lặp lại hết lần này đến lần khác.
Năm phút, mười phút, mười lăm phút...
Cả nhà họ Kha đã bình tĩnh lại, họ cũng đứng ngay bên cạnh đó.
Nước mưa gần như dừng lại, chỉ có những giọt mưa phùn dính lên người.
Kha Mỹ Linh chưa từng có cảm giác rét lạnh như thế, còn khó chịu hơn so với lúc đóng băng trong mạt thế. Giống như mùa hè rực rỡ cái bay thẳng tới mùa đông vậy.
Cô thẫn thờ lặp lại từng động tác một.
Sau khi cha Kha và mẹ Kha hoàn hồn cũng không đành lòng tới khuyên ngăn, đỏ mắt như nhìn những người khác, trong lòng hối hận vô cùng.
“Anh Cửu, anh tỉnh lại đi được không.” Cuối cùng cô không nhịn được nữa, khẽ cầu xin: “Đây chắc chắn là mơ đúng không, đã nói người tốt c.h.ế.t sớm người xấu sống lâu mà? Anh là trùm phản diện chắc phải sống đến mấy thế kỷ chứ, sao còn trẻ lại nằm ở đây được?
Chúng, chúng ta cũng mới kết hôn hơn nửa năm mà thôi, anh không cần em nữa sao?
Không phải chúng ta đã nói phải sống chung đến già, làm bạn cả đời sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-606.html.]
Em còn chưa được làm mẹ nữa, anh cũng chưa được làm cha nữa. Anh cam lòng rời đi…
Em xin anh tỉnh lại đi, cho dù điều kiện nào em cũng đồng ý…”
Cũng không biết là hiệu quả do cô cấp cứu liên tục hay là những linh đan diệu dược kia có tác dụng, hay là mạng cá chép luôn chăm sóc cho cô. Nhiệt độ cơ thể của người đàn ông dần tăng lên, ngón tay cũng có một chút phản ứng.
Kha Mỹ Linh vui mừng ra mặt, vội vàng nín thở tập trung kiểm tra cho anh.
Chỉ cần người sống lại thì không có vấn đề gì lớn, có điều đầu của anh bị thân cây thô to đập phải, có một cục m.á.u bầm lớn.
Đầu thuộc về bộ phận phức tạp, dù cô là Phù Y cũng không thể dùng một lá bùa là có thể làm tan m.á.u bầm.
Cũng may sợ bóng sợ gió một hồi, mọi người rối rít cười nói may quá. Vội vàng dựng một cái lán rơm cho anh, vì ở trên có trùm nilon nên giường cũng được xem là khô ráo.
Cha Kha và mấy anh em của ông thay quần áo khác cho Tần Nguyên Cửu rồi mới giao cho mấy cô gái.
Kha Mỹ Linh sờ trán Tần Nguyên Cửu, lẩm bẩm: “Anh Cửu, bình thường cơ thể của anh rất khỏe, sao bây giờ lại bắt đầu sốt.”
Nhân lúc mọi người không chú ý, cô lén vẽ một lá bùa hạ sốt trên trán của anh cách một khoảng không.
Tới thế giới này lâu như thế rồi, mặc dù tu vi của Kha Mỹ Linh từ tốn mới tăng lên luyện khí kỳ tầng tám nhưng trình độ nghiệp vụ Phù Y của cô cũng được. Hôm nay đã có thể vẽ một lá bùa cách một khoảng không rồi.
Chỗ tốt như thế, cô có thể căn cứ vào thứ bệnh nhân cần, có thể lấy ra phân phối bùa chú phù văn không đầy đủ để trang bị.
Đương nhiên, Kha Mỹ Linh vẫn có thói quen vào không gian làm việc, học tập và tu luyện mỗi ngày. Sau mỗi lần tu luyện xong, chỉ cần cơ thể có linh lực sẽ được cô chia làm hai, một phần để trữ lại, một phần thì để vẽ bùa chú.
Vì xung quanh luôn xuất hiện những chuyện kỳ quái, Kha Mỹ Linh đành phải chuẩn bị nhiều một chút. Dù bản thân không địch lại người ta, ném một lá bùa ra, bất kể là người hay ma cũng nổ pháo ngay tại chỗ.